Chương
Giọng nói cuồn cuộn, hơi thở mang theo chân khí mạnh mẽ trào ra, khuấy đảo nước suối. Thượng Quan Liên Nhược bị dọa tới mất hồn, nhớ tới nỗi sợ khi thấy Hắc Long năm đó.
Cuối cùng bà ta cũng biết con Hắc Long giúp mình thành lập Song Tu Tông là con nối dòng của con Hắc Long trước mắt.
“Không, mày nhầm rồi, không phải bà ấy tìm mày, là tao!”
Nhưng đúng lúc này, Diệp Thiên bỗng tiến lên một bước, chắn giữa Hắc Long và Thượng Quan Liên Nhược.
Lúc này Hắc Long mới cúi đầu nhìn cậu, đây cũng là lần đầu nó nhìn thẳng Diệp Thiên.
Một nhánh Địa Long này có huyết mạch của Long tộc, dù chỉ đứng một chỗ cũng tạo ra sự đè ép khiến người ta khó thở.
Hơn nữa thực lực Hắc Long cũng rất mạnh, dù là Thượng Quan Liên Nhược đã có tu vi siêu phàm thượng phẩm mà đứng trước mặt nó, bà ta vẫn cảm thấy sợ tới mất mật nhưng thanh niên Diệp Thiên lại vẫn bình tĩnh, điều này làm Hắc Long đánh giá Diệp Thiên cao hơn một chút.
“Cậu là ai? Tới tìm ta làm gì?”
Giọng nói trầm thấp nhưng vẫn mang theo sự coi thường chúng sinh.
“Tao là ai không quan trọng, mày chỉ cần biết, tao tới tìm mày là để tiến hành một vụ làm ăn!”
Ánh mắt Diệp Thiên thâm thúy, tia sáng kỳ dị lóe lên, cậu đột nhiên lấy ra một viên đan dược, mùi hương lập tức tỏa ra chung quanh.
“Đây là…”
Đồng tử Hắc Long co rút, nó nhìn chằm chằm đan dược trong tay Diệp Thiên, không nhịn nổi mà cuộn đầu lưỡi, nước bọt nhỏ xuống.
“Chắc mày cũng đoán được đây là Hóa Hình Đan nhỉ!”
Diệp Thiên cong môi: “Tám năm trước, tao từng du lịch qua vô số di tích cổ hay động tiên, trong một lần tình cờ, tao tìm được một cây Hóa Hình Thảo hiếm có, trộn lẫn với sáu mươi bốn loại thảo dược, luyện ra được viên Hóa Hình Đan này!”
“Tao có thể đảm bảo là hiện giờ không có nhiều Hóa Hình Đan đâu!”
“Chắc mày rất rõ ràng tác dụng của Hóa Hình Đan, đây thứ mà mày cần nhất lúc này!”
Thân thể Hắc Long run rẩy, dù nó tu luyện ở đây gần trăm năm nhưng giờ khó mà giữ nổi sự bình tĩnh.
Nó có huyết mạch của Long tộc cổ đại nhưng cũng không phải Chân Long thật sự, chỉ coi như giao long hỗn tạp mà thôi, không có năng lực biến hóa thành hình người như Chân Long.
Dù tu vi của nó luôn tăng lên nhưng cuối cùng vẫn là thú, không thể nào hóa thành hình người, không thể dùng linh thể hưởng thụ sự giội rửa của linh khi như con người nên không cách nào đột phá chướng ngại cảnh giới siêu phàm, bước vào cấp bậc mới.
Sức mạnh, cảnh giới hiện giờ của nó đã vượt qua siêu phàm, tiến vào cấp bậc trong truyền thuyết rồi nhưng cơ thể lại không thể nào làm thỏa mãn, vẫn còn thiếu sự trợ giúp từ một viên hóa Hình Đan.
Hắc Long đã sống trên đời hơn trăm năm nên biết không ít về lịch sử. Nó biết đan dược quý hiếm như Hóa Hình chỉ có thể gặp chứ không thể xin, mà hiện tại, một viên đan như thế đang hiển hiện trước mắt nó rồi.
Nó cố kiềm nén sự chấn động trong lòng, nhìn chăm chăm Diệp Thiên.
“Cậu muốn cái gì?”
Diệp Thiên vẫn cười như trước, cậu duỗi ra một ngón tay.