Chương
Trong không gian, cơn mưa máu bùng nổ, sau đó là tiếng kêu thảm thiết của Gaudreau. Đôi cánh mà hắn tự hào nhất, đôi cánh nguy hiểm, tà ma nhất cuối cùng đã bị Diệp Thiên xé mất mất một nửa.
Những người có mặt nhìn thấy cảnh tượng đó đều kinh hãi.
Trước đó Diệp Thiên rơi vào thế hạ phong, nhưng tình thế đã thay đổi. Không chỉ có Nicolas bị đánh lui mà đến đôi cánh của Gaudreau cũng bị xé rách.
“Rầm!”
Diệp Thiên không hề có ý ngương tay. Một nắm đấm dội thẳng vào ngực của Gaudreau không chút nể năng khi hắn đang vô cùng tuyệt vọng và kinh hãi.
Một ngọn lửa từ ngực của Gaudreau phóng ra, sau đó lan rộng khiến cơ thể của hắn bùng cháy, tạo thành một quả cầu lửa hừng hực. Chỉ thấy hắn gào thét, tất cả đám đông thì nín thở.
Cú đấm vừa rồi đã mang theo lực phá họai của Phệ Thiên Long Diệm và cũng là lần đầu tiên Diệp Thiên thi triển thần thông quyền pháp ngoài Tam Tuyệt Quyền.
Phệ Thiên Diệm Long Quyền!
Một cái lỗ trống hốc ngay ngực của Gaudreau. Một ngọn lửa bốc thẳng lên trời, sau đó hóa thành một dải lửa hình con rồng lao từ trên không xuống dưới nuốt gọn lấy Gaudreau.
Ngọn lửa cháy ngợp trời. Nicolas và những người xung quanh bàng hoàng, không dám tin.
Gaudreau là cao thủ số một trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới mà lại bị chết như vậy sao.
Vương Trọng Xuân và Thiết Giáp Song Hùng cũng nín thở, không dám tin vào cảnh tượng trước mặt.
Bọn họ cũng từng nghĩ tới việc có khả năng Diệp Thiên sẽ chiến thắng, nhưng sẽ phải là một trận chiến vô cùng ác liệt. Nào ngờ, trận chiến lại kết thúc một cách gọn gàng như vậy.
Đó là Gaudreau cuồng ngạo nhất thất giới.
Nicolas vừa kinh hãi vừa tức giận vội quay đầu lại thì phát hiện Diệp Thiên đã đứng bên cạnh hắn từ lúc nào không hay.
“Chủ nhân đã chết, là con chó trung thành thì cũng nên đi theo đi!”
Hắn còn chưa kịp phản ứng thi năm ngón tay của Diệp Thiên đã thò ra bóp chặt đầu hắn. Năm ngón tay khẽ chuyển động, đầu của Nicolas lúc này giống như một cái trứng gà trong tay cậu, bị bóp vỡ vụn trông vô cùng rợn người.
Vài giây sau, thống lĩnh của đoàn lính đánh thuê Bloody đã đổ gục ra đất, đầu bị biến dạng và tắt thở.
Giết chết năm cao thủ đứng đầu trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, Diệp Thiên trông vô cùng điềm nhiên. Giọng cậu vang vọng khắp núi rừng.
“Còn ai dám ra tay với tôi không?”
Cậu quát khẽ một tiếng, năm ngón tay khép lại. Một quầng sáng xanh lam bùng lên từ trên đỉnh đầu, sau đó chia làm mười hai đường, lần lượt đánh vào mỗi một tượng đồng.
Một bàn tay ngưng tụ từ lửa, giống như người lửa khổng lồ xé rách bầu trời, lao ra từ không gian bị che phủ bởi ánh sáng đen.
Sau đó, ngọn lửa tràn ra bốn phía, thuận theo những luồng khí đen lan lên trên, đốt cháy toàn bộ chất lỏng kết dính đen kịt. Lửa thiêu đốt theo phương ngang, giống như gặp được ô-xy, một khi bùng lên là không thể dập tắt.
“Đây là…”.
Hắc Long vốn còn đang tính toán sau khi giết chết Diệp Thiên thì làm sao giải quyết những cao thủ của nhân loại đến theo nhóm ấy, nhưng đòn tấn công của bàn tay lửa khổng lồ lại đưa suy nghĩ của nó trở về hiện thực.
“Sao có thể như vậy?”.