Chương
“Phụt!”
Jessifer lập tức phun ra một ngụm máu tươi, nắm đấm của Diệp Thiên đã phá vỡ toàn bộ lực lượng trong người ông ta, chỉ chớp mắt đã khiến ông ta trọng thương đến cả phủ tạng.
Khóe miệng Orianna cũng chảy đầy máu, cột sáng mà bà ta bắn ra đã nổ tung trong tay Diệp Thiên từ lâu rồi.
“Cẩn thận!”
Nhưng đúng lúc này, Rivers ở phía xa bỗng nhiên hét lên một tiếng, bà ta liền nghi hoặc quay đầu lại nhìn, mới hay rằng Diệp Thiên vốn ở cách bà ta hơn trăm trượng đã tiến tới bên cạnh mình từ bao giờ.
“Bà là người đầu tiên!”
Ánh mắt Diệp Thiên vẫn lạnh băng như cũ, bàn tay hóa thành chưởng đao cắm thẳng về phía trái tim bà ta.
“Phụt!”
Mưa máu tuôn rơi, bàn tay Diệp Thiên giống như dao sắt băm nát đậu phụ, trực tiếp cắm vào lồng ngực Orianna, xuyên thủng trái tim bà ta.
Sau đó, ngọn lửa trong tay cậu lan rộng, hoàn toàn bao phủ cơ thể vị nữ trưởng thẩm phán này, cả người bà ta hóa thành một quả cầu lửa bốc cháy hừng hực. Cũng chỉ trong khoảnh khắc, cơ thể Orianna – một trong những cao thủ mạnh nhất hiện giờ đã tan biến trong hư không, ngay cả thần hồn cũng bị bốc hơi sạch sẽ.
Ngay lập tức, đám người đứng ngoài xem đều chấn động, trong ánh mắt mỗi người có hoảng sợ, có rung động, cũng có e ngại. Ai cũng không ngờ đến, một vị trưởng thẩm phán có thực lực vượt xa cảnh giới siêu phàm thần phẩm lại chết đi như vậy?
Jessifer và Rivers cũng vô cùng khiếp sợ, trong lòng tràn đầy lạnh lẽo, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được như thế nào là sợ hãi.
Từ trước đến giờ, bọn họ vẫn luôn cảm thấy bản thân có địa vị cao cấp vượt xa mọi người, là nhân vật mạnh mẽ đứng trên đỉnh cao thế giới, đến tận khi chứng kiến đồng bọn có thực lực tương tự mình chết đi, bọn họ mới nhận ra hiện thực tàn khốc.
Cho dù có thân phận địa vị như thế nào thì khi đối mặt với cao thủ mạnh mẽ hơn, bọn họ cũng chỉ là một áng mây trôi, còn Diệp Thiên thì chính là người nắm giữ sức mạnh vượt xa bọn họ kia.
“Sau ngày hôm nay, viện trọng tài sẽ mất đi ba trưởng thẩm phán!”
Diệp Thiên dùng một chiêu giết chết Orianna, lạnh nhạt thốt ra, sau đó cơ thể lại chợt lóe, giống như ma quỷ hòa vào trong bóng đêm.
“Nguy rồi!”
Thánh Thương Jessifer nhạy bén cảm nhận được, mặc dù lúc này trên người ông ta đang bị thương nặng, nhưng vẫn lập tức hành động, thương ánh sáng trong tay hóa thành một con rồng ánh sáng, bay nhanh như chớp đến trước người Rivers.
Trong màn đêm, một bóng người hiện ra, chính là Diệp Thiên, cậu đang đối mặt với Rivers, giống như Tử Thần buông xuống.
Trong lòng Rivers run lên, sức mạnh tinh thần giống như một tấm lưới lớn đang dần dần mở rộng, muốn lùi về phía sau tránh né, nhưng động tác của Diệp Thiên còn nhanh hơn, một nắm đấm được ngọn lửa bao phủ đã đi đến bờ vai ông ta.
“Rầm!”
Thương ánh sáng của Jessifer từ bên cạnh đánh đến, ngăn ở trước mặt River, chặn cú đấm vừa rồi của Diệp Thiên, có thể nói là nghìn cân treo sợi tóc.
“Keng!”
Tiếng sắt thép va chạm vang lên, sau đó ánh sáng nổ tung bao phủ khắp trời, trước mắt bao người, cây thương ánh sáng được xưng là thánh vật có một không hai của Giáo Đình đã bị Diệp Thiên đấm nổ tung.