Chương
“Hừ, có gan lắm, giám giết đồ đệ của Huyết Ma lão tổ!”
Người đàn ông trung niên gầm lên. Huyết Ma đại pháp mà hắn tạo ra giống như là một khoản vay nặng lãi, có thể khiến người tu luyện bạo tăng tu vi đồng thời trả cho người này một phần sức mạnh để hắn nuôi dưỡng.
Huyết Ma là đồ đệ duy nhất mà người này nuôi dưỡng trong giới thế tục. Mấy chục năm qua, dựa vào lực hút máu mà mang lại không ít lợi ích về mặt tu vi cho người này. Vốn hắn định để Huyết Ma thu thập thêm máu nhưng không ngờ Huyết Ma lại bị người ta giết chết.
Nếu như hắn muốn đào tạo ra thêm một đồ đệ nữa thì ít nhất cũng cần hàng chục năm. Một tổn thất lớn như vậy, sao hắn có thể không tức giận cho được.
“Giết hắn thì đã làm sao? Giờ ông ở đây thì tôi cũng giết thôi!”
Vẻ mặt Diệp Thiên lạnh lùng. Mặc dù người đàn ông trung niên trước mặt có sức mạnh tới mức không thể tin, thậm chí là thần hồn đã đạt tới mức có thể tự tập trung lại thì cậu cũng không hề sợ hãi.
Không nói tới việc trước mặt chỉ là phân thân của thần hồn, dù có là người thật thì cậu cũng chẳng sợ.
“Được lắm, để cậu tiếp tục cuồng ngạo một thời gian, đợi tôi quay lại thế tục nhất định sẽ lấy huyết tinh của cậu cung cấp cho thần hồn của tôi!”
Người đàn ông trung niên cười dữ tợn, giọng nói thì lạnh lẽo.
“Vậy sao? Tôi luôn đợi ông!”
Diệp Thiên đưa tay ra nhắm thẳng vào phân thân của thần hồn.
“Nhớ kỹ, người giết đồ đệ của ông là Diệp Lăng Thiên!”
Nói xong cậu siết nắm tay, thần hồn lập tức vỡ tung tạo thành những đốm lửa bay trong không gian.
Sau đó là tiếng gầm thét vang khắp đỉnh Yến Sơn rồi mọi thứ chìm vào im lặng.
Diệp Thiên không vui không buồn chỉ nhớ lại những lời người đàn ông trung niên về nói.
“Quay lại thế tục sao?”
Cậu cảm thấy hơi kỳ lạ, với sự xuất hiện đột ngột của phân thân Huyết Ma lão tổ. Bản thân kẻ này đã đạt tới vương cấp, thậm chí còn mạnh hơn.
Cho dù là khí tức phân thân của vị thẩm phán vương lúc trước xuất hiện từ cơ thể của Francis thì cũng kém hơn kẻ này nhiều. Một sự tồn tại như vậy đủ để trấn áp đương thế và so vai với cả một nước lớn. Vậy mà hắn lại nói đợi hắn quay về thế tục khiến Diệp Thiên không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
Câu nói thế tục có nghĩa là gì. Huyết Ma lão tổ hiện tại đang ở đâu? Ở chỗ nào?
Khi cậu đang chìm vào suy nghĩ thì Cố Trường Bình và La Chiến Uyên đã đi tới.
“Tướng Diệp, vừa rồi là ai vậy?”
Bọn họ chưa hết kinh hãi. Họ đều có cảnh giới siêu phàm nên đương nhiên biết về những người tu luyện lực tinh thần. Họ từng nghe nói về những phân thân của thần hồn khi có lực tinh thần cực mạnh, hồn có thể ngao du vạn dặm nhưng chưa bao giờ được nhìn thấy.
Cảnh tượng vừa rồi khiến bọn họ chấn động và càng sợ hãi sức mạnh của Huyết Ma lão tổ hơn.
Diệp Thiên không hề trả lời, chỉ khẽ xua tay.
“Là người gì không quan trọng. Đợi hắn tìm tới thì đương nhiên sẽ biết thôi!”
La Chiến Uyên gật đầu rồi lại nói: “Tướng Diệp, sau hôm nay, toàn bộ giới sát thủ e rằng đều cảm thấy ớn lạnh khi nghe tới tên của cậu rồi!”
“Huyết Ma chết trong tay cậu thì hầu như toàn bộ sát thủ giờ cũng phải nhìn mặt cậu mà hành động, không còn ai dám ra tay với cậu nữa rồi!”
Diệp Thiên quay người chậm rãi nói: “Không còn nữa sao?”