Chương
Nếu như đắc tội với công ty, vậy khó tránh khỏi số phận bị đóng băng hoạt động!
Anh ta vốn cho rằng Kỷ Nhược Tuyết sẽ lập tức đồng ý, nhưng một giọng nói lạnh giá từ phía trước truyền đến.
“Ngại quá cậu Ray à, tối nay tôi đã có bạn trai đi cùng rồi!”
Kỷ Nhược Tuyết mặc váy dài, thanh lịch thuần khiết, nói xong dứt khoát quay người rời đi.
Phản ứng của cô ấy khiến mọi người ở đây đều khẽ giật mình, động tác của Ray cũng cứng lại.
Trong mắt đầy căm giận, nhìn về phía người người phụ trách của Giải trí Hoàng Gia ở bên cạnh.
Người phụ trách Hoàng Vĩnh Cường nói một tiếng xin lỗi với Ray, sau đó sải bước đuổi theo Kỷ Nhược Tuyết.
“Nhược Tuyết, cô làm gì vậy?”
Lúc trước vì mở rộng thị trường đến Yellen, Hoàng Vĩnh Cường đã đạt thành nhất trí với Ray – người thừa kế của gia tộc Churchill này. Tự ý đồng ý với Ray Churchill rằng sẽ để Kỷ Nhược Tuyết nhảy một điệu với anh ta.
Ông ta cho rằng Kỷ Nhược Tuyệt sẽ cân nhắc đến toàn cuộc mà không từ chối, lại không ngờ Kỷ Nhược Tuyết sẽ từ chối dứt khoát đến vậy.
Ông ta nhìn Kỷ Nhược Tuyết, tức giận nói: “Cậu Ray là người thừa kế của gia tộc Churchill, cô nhảy một điệu với cậu ấy sẽ có tác dụng cực kỳ lớn trong việc tuyên truyền video ca nhạc của cô tại Yellen, cô cũng sẽ thoáng chốc trở thành tiêu điểm trong buổi tiệc này, tại sao cô lại từ chối chứ?”
“Giám đốc Hoàng, tôi có bạn trai rồi!”. Sắc mặt Kỷ Nhược Tuyết lạnh nhạt, cũng không hề nể mặt người người phụ trách này chút nào: “Đêm nay tôi chỉ ở bên anh ấy, những người khác mời, tôi đều từ chối!”
Cô ấy nói xong, bước nhanh đi đến bên cạnh Diệp Thiên, không chút băn khoăn dựa lên trên cánh tay Diệp Thiên.
Thấy cảnh này, Hoàng Vĩnh Cường khẽ nheo mắt, dứt khoát đi theo.
Ông ta vọt thẳng đến trước mặt hai người, ánh mắt nhìn chằm chằm Kỷ Nhược Tuyết.
“Nhược Tuyết, cô đang làm loạn gì đấy!”
“Tôi biết là bố cô có cổ phần trong Giải trí Hoàng Gia, vì vậy chúng tôi từ chối rất nhiều buổi biểu diễn thương mại và lời mời riêng tư dành cho cô, nhưng đừng tưởng rằng có bố bợ đỡ mà cô thật sự trở thành báu vật tối cao của Giải trí Hoàng Gia!”
“Cô là nghệ sĩ của công ty, vậy phải nghe theo sắp xếp của công ty. Tôi mặc kệ thanh niên này là ai, tối nay cho dù như thế nào thì cô cũng không thể từ chối lời mời của cậu Ray!”
Ngày bình thường người người phụ trách của Giải trí Hoàng Gia này đã chịu đựng vô số hành vi ra vẻ thanh cao thánh khiết của Kỷ Nhược Tuyết rồi, cuối cùng hôm nay ông ta cũng lộ ra bộ mặt thật sự của mình.
“Thật sao?”, Kỷ Nhược Tuyết dựa cằm lên cánh tay Diệp Thiên, tùy tiện dang tay ra.
“Vậy từ giờ trở đi, tôi không còn là nghệ sĩ của Giải trí Hoàng Gia nữa, tôi đơn phương hủy hợp đồng với Giải trí Hoàng Gia, như vậy được rồi chứ?”
Sắc mặt Hoàng Vĩnh Cường lập tức thay đổi, tỏ ra không thể tưởng tượng nổi.
“Cô muốn hủy hợp đồng với công ty à? Kỷ Nhược Tuyết, cô phải biết, hợp đồng giữa cô và công ty vẫn còn một năm rưỡi, cô làm như vậy là vi phạm hợp đồng, phải trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng!”
Kỷ Nhược Tuyết nghe vậy, mí mắt cũng không thèm nhấc lên, thản nhiên nói: “Phí bồi thường vi phạm hợp đồng là bao nhiêu, tôi trả cho ông, hi vọng ông đừng đến làm phiền tôi nữa!”
Hoàng Vĩnh Cường ngẩn ra tại chỗ, ông ta thật sự không ngờ đến là chỉ thay Kỷ Nhược Tuyết nhận lời mời của Ray, vì một chuyện vô cùng đơn giản như vậy mà lại khiến cô ca sĩ có tên tuổi lớn này hủy hợp đồng với công ty.
Ông ta đang muốn nói thêm gì nữa, sau lưng chợt truyền đến tiếng bước chân ồn ào, ông ta nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt Ray tràn đầy uy nghiêm, anh ta dẫn theo một đám người đi đến.
Ray vốn nghĩ chờ vũ hội kết thúc rồi đối phó với Diệp Thiên, nhưng Kỳ Nhược Tuyết từ chối lời mời của mình ở trước mặt mọi người, còn quay đầu tìm Diệp Thiên ôm ấp đã khiến người thừa kế gia tộc Churchill luôn đứng trên cao như anh ta không cách nào nhịn nổi.
Anh ta sải bước đi đến, ánh mắt âm u lạnh lẽo đảo qua đám người Tề Văn Long, khiến bọn họ sợ đến nín thở.
Cuối cùng, ánh mắt anh ta rơi xuống người Diệp Thiên, nhếch miệng nở nụ cười tàn nhẫn.
“Người Hoa Hạ, ngày đó tôi từng nói, chuyện vẫn chưa kết thúc đâu!”
“Nếu cậu đã không biết sống chết đến buổi tiệc do tôi chủ trì, vậy tôi sẽ cho cậu xem kết cục của người dám đắc tội với gia tộc Churchill là gì!”
Anh ta vung tay lên, mười mấy người áo đen ở sau lưng đi ra.
“Trói hết đám người Hoa Hạ này ném vào sông Volga cho tôi!”
Một ngày trôi qua, cuối cùng Ray Churchill đã bắt đầu làm khó dễ.
Anh ta vừa dứt lời, đám người Ngô Lễ Phương sợ nhũn cả người, cơ thể run lên bần bật, trên mặt đều là chán nản tựa tro tàn!