Chương
Ông ta không ngờ Diệp Thiên lại sở hữu cơ thế mạnh như vậy.
“Còn nữa không?”
Vẻ mặt Diệp Thiên điềm nhiên. Cậu ngoắc tay với Ấn Giả đẩy vẻ khiêu khích.
Ẩn Giả khẽ dao động đôi mắt, ông ta nở nụ cười âm sầm, bông hoa sen băng dưới chân bắt đầu chuyển động.
“Diệp Lăng Thiên, dù cậu có sở hữu Thần Ma Chi Ngu thì hôm nay tôi cũng sẽ chôn cậu trong thế giới băng giá.
Ẩn Giả khẽ hét lên. Miệng phả ra một làn khói băng.
Làn khói băng này dần dần tạo thành một thanh kiếm băng và được ông ta cầm trong tay.
“Đây là kiếm Băng Phách kết hợp từ tinh nguyên của tôi và khí lạnh của Bắc Cực, năm mươi năm như một. Lúc nào cũng được nuôi dưỡng bởi chân khí thiên nhiên và hàn khí của tôi. Tôi phải dùng máu của cậu tế kiếm!”
Thanh kiếm trong tay ông ta tạo ra một đường kiếm, hoa sen băng dưới chân cũng nổ ra tạo thành khí hàn lưu tập trung lên thanh kiếm.
Vô số khí lạnh lập tới. Kiếm Băng Phách với thân kiếm vốn trong suốt giờ càng trở nên chói mắt hơn. Nó tỏa ánh sáng hàng chục mét, toàn bộ khí lạnh của thế giới băng đều bị nó hút trọn, sự nguy hiểm mà nó mang lại càng lúc càng mạnh hơn.
Khoảnh khắc này, Diệp Thiên cuối cùng cũng phải tái mặt, nhưng ngay sau đó cậu nở nụ cười hào hứng.
“Phải như vậy thì mới thú vị chứ!”
Ấn Giả nhìn Diệp Thiên không chút dao động. Đôi mắt ông ta ngập tràn sát ý. Ông ta bay lên, cả cơ thể tạo ra làn khí lạnh lan tỏa trong không gian.
Hai tay ông ta cầm kiếm, khí lạnh dâng lên giống như hỗn độn của thế giới những ngày đầu tiên.
Trong sự hỗn độn, ông ta chém kiếm xuống, nhằm thẳng vào đỉnh đầu Diệp Thiên.
‘Rẹt!
Kiếm quang mang theo khí lạnh giống như một con rồng khổng lổ đang gầm lên.
Những nơi kiếm quang đi qua thì vạn vật đều bị chém làm hai. Nhà thờ Thánh Thành rộng lớn giờ cũng bị tách đôi và lập tức bị đông cứng.
Kiếm quang dài hàng chục mét xuyên qua các nơi dễ như bỡn. Ngay cả thế giới mà Ẩn Giả tạo thành từ băng cũng bị tách làm hai. Kiếm khí tung hoành.
năm như một ngày, Ẩn Giả dùng tinh nguyên và hàn khí tự nhiên đế nuôi kiếm. Hôm nay nó đã đơm hoa kết quả
thì uy lực của nó đương nhiên là không thể miêu tả nổi rồi.
Chị em nhà họ Lâm thấy thanh kiếm kinh hồn trong không trung thì bỗng sầm mặt.
Bọn họ biết tổng giáo quan rất mạnh, nhưng Ẩn Giả giống như thần băng vậy. Khoảnh khắc này đến bọn họ cũng cảm thấy nghi ngờ không biết Diệp Thiên có thể đỡ được nhát kiếm kinh thiên động địa kia không?
Kiếm quang khổng lồ xuất hiện khiến vạn vật đều bị chém làm hai. Thế giới băng tuyết cũng y như vậy, từng lớp băng dày dặn bị chém nứt trong nháy mắt.
Đám đông chứng kiến trận chiến thì trong mắt cũng ngập tràn kiếm quang màu lam, chói sáng trong không trung. Lúc này hai chị em nhà họ Lâm đã bắt đầu nảy sinh sự nghi ngờ với tổng giáo quan của họ. Đối với đối thủ như thế này, rốt cuộc là phải mạnh tới mức nào mới có thể chặn lại được chứ.