Chương
“Hừm, Diệp Lăng Thiên, hôm nay cậu chết chắc rồi!”
Ánh mắt Dia lạnh lùng, sau đó, ông ta hơi cong năm ngón tay lại, năm ngón tay cứ như năm cây thương thép, được gia cố bởi canh khí.
“Thần Thương Sát!”
Ông ta ghì giọng hét, gió mạnh từ năm ngón tay thô kệch phóng ra, hướng về phía ngực của Diệp Thiên.
‘Thùng rượu phát nổ!”
Trước đây “thùng rượu” Gulagas bị Diệp Thiên đánh lùi chỉ với một chiêu, ông ta đang tức đến tận óc, sao có thế bỏ lỡ cơ hội trời cho.
Ông ta vứt thùng rượu trong tay, lúc thùng rượu sắp sửa đập lên người Diệp Thiên thì ông ta liền nắm chặt năm ngón tay lại như thuốc nổ C, không gian bỗng biến thành một biển lửa.
Ánh mắt Ẩn giả lạnh lùng, kiếm Băng Phách lại một lần nữa xuất hiện ánh sáng băng, sau đó thì phóng xéo ra, biến thành một ánh sáng kiếm, chém về phía hông Diệp Thiên.
Mặt Muffit trở nên dữ tợn, cánh tay bị chấn động đến nát vụn trước đây đã mọc ra lại, ông ta nắm hai tay lại với nhau, biến thành cây búa, đập mạnh về phía Diệp Thiên.
Ngoài người săn ma Neil Wodos ra thì ai cũng đã ra tay rồi.
“Lãm Thiên Chùy!”
Gần như bốn phía cùng tấn công một lúc, thi nhau đập về phía Diệp Thiên. Còn Diệp Thiên thì lại bị Xà Phệ của Xà Tôn giả tấn công trước đó nên không thế nào động đậy, chỉ có thể chấp nhận bị sáu bên tấn công trực diện.
“Bỉ ổi!”
Trên không trung, Diệp Thiên đã bị nhấn chìm trong sáu đòn tấn công đó, chị em nhà họ Lâm lập tức hét lên, cảm thấy bất bình thay.
Diệp Thiên là anh hùng cái thế, bọn họ đã nhận định chuyện này từ sớm, nhưng bây giờ Diệp Thiên lại gặp cảnh tám đánh một, nếu như không phải vì thực lực của bọn họ không đủ thì họ đã bay lên, giúp Diệp Thiên một tay từ lâu rồi.
Lúc này, Diệp Thiên đã bị sáu đòn tấn công đó nhấn chìm hoàn toàn, dù bọn họ cực kỳ sùng bái Diệp Thiên nhưng ai cũng thấy thót tim, đến Kỷ Nhược Tuyết cũng tái mét mặt mày.
“Đại ca thua rồi sao?”
Ba người Tê Văn Long, Lí Phong, Chu Triều Hải đứng ngây ra, sắc mặt nặng trĩu.
Trong số bọn họ thì chỉ có mình Đàm Băng Băng là vẫn còn giữ được bình tĩnh.
Cô ta và Diệp Thiên đã ký khế ước thần hồn, nếu như Diệp Thiên chết thì khế ước thần hồn của cô ta cũng sẽ được gỡ bỏ, nhưng lúc này cô ta vẫn có thể cảm nhận được rất rõ một tia thần hồn của Diệp Thiên vẫn còn ở trong linh hồn của mình.
Cô ta nhìn chằm chằm lên bầu trời và đã hiểu ra.
“Tôi biết cậu sẽ không thua đâu
Nhất nhiều người khác nhìn lên bầu trời, ai cũng muốn xem thử liệu cuộc đại chiến này đã phân thắng thua hay chưa. Ray Churchill cũng không chịu rời mắt, chỉ hi vọng Diệp Thiên bị trấn áp hoàn toàn trong trận tấn công như phong ba bão táp đó và đừng bao giờ xuất hiện nữa.
Ray không hi vọng trên thế giới có một thanh niên ưu tú, hoàn hảo hơn mình.
Tám bán vương tam chuyển nhìn chằm chằm lên bầu trời, Xà Tôn giả Watts nhìn xác con rắn yêu quý của mình, ánh mắt càng lúc càng lạnh lùng hơn.