Chương
Đầu nhọn con quay được tạo ra từ sức mạnh tinh thần cấp tốc vọt tới, đã đến trước mắt Kỷ Nhược Tuyết, nếu chạm phải cái này, chắc chắn Kỷ Nhược Tuyết sẽ bị đâm nát ngay tại chỗ.
Nhưng vào lúc này, Diệp Thiên kéo Kỷ Nhược Tuyết ra phía sau, quay lưng đón lấy nó.
“Xoẹt xoẹt!”
Chỉ nghe thấy một âm thanh kỳ lạ như tiếng sắt thép ma sát, sau lưng Diệp Thiên bắn ra tia lửa, đầu nhọn con quay sức mạnh tinh thần ngừng giữa không trung, Diệp Thiên ôm Kỷ Nhược Tuyết bị đánh bay ra ngoài, lướt hơn mười trượng trong không trung mới dừng lại.
“Đầu gổ, anh không sao chứ?”
Sắc mặt Kỷ Nhược Tuyết tràn đầy khiếp sợ, sờ soạng khắp người Diệp Thiên, vừa rồi cô ấy nhìn thấy Diệp Thiên dùng cơ thể đón đỡ công kích từ đầu nhọn con quay sức mạnh tinh thần cho CÔ ấy.
Công kích của bốn người chấp pháp đáng sợ nhường nào, đương nhiên cô ấy có thể hiểu được, Diệp Thiên dùng cơ thể chống đỡ, quả thật là lấy trứng chọi đá.
Cô ấy sờ vào vết nứt phía sau Diệp Thiên, sắc mặt càng tái nhợt, suýt nữa chảy nước mắt.
“Tôi không sao!”
Diệp Thiên chợt ngẩng đầu, nhếch miệng cười với cô ấy, sắc mặt vẫn như cũ, không hề có dáng vẻ như đang bị tổn thương.
Nơi xa, ánh mắt các người chấp pháp nghiêm lại, trong lòng thầm chấn động.
Tất nhiên ông ta biết, chiêu “Dùi sức mạnh” bằng sức mạnh tinh thần này của mình đã đánh trúng lưng Diệp Thiên, nhưng dường như cậu lại không chịu bất kỳ thương tổn gì.
ở phần lưng của Diệp Thiên, chiếc áo gần như rách nát bởi vì bị gai nhọn hình xoắn ốc đâm vào mà lộ ra một lỗ thủng lớn, nhưng trên người Diệp Thiên lại không có bất kỳ vết thương nào, chỉ có một vệt trắng nhàn nhạt.
“Cơ thể kẻ vô đạo này lại rắn chắc như vậy?”
Ánh mắt các người chấp pháp đều run rẩy.
“Được xưng đỉnh cao trong võ đạo, cơ thể rắn chắc, ngay cả tu luyện sức mạnh tinh thần cũng đã đạt đến cấp bậc cao thủ trong cao thủ, chẳng trách kẻ vô đạo này có thể giết chết Neil Wodos và có được chiếc nhẫn của hiền giả!”
Diệp Thiên ôm lấy Kỷ Nhược Tuyết, xoay người lại, ánh mắt quét qua, sau đó nhìn chằm chặp bốn người chấp pháp.
“Bốn người cảnh giới quy nguyên, quả thật rất khó giải quyết!”
Diệp Thiên lạnh nhạt gật đầu, mặc dù các người chấp pháp không phải là người tu luyện võ thuật nhưng đều là người tu luyện sức mạnh tinh thần đến cảnh giới quy nguyên, phương Đông được gọi là đại sư niệm lực, ở phương
Tây lại được gọi là đại sư sức mạnh tinh thần.
Đại sư sức mạnh tinh thần đạt đến cảnh giới quy nguyên, chỉ một suy nghĩ là có thể ngưng kết ra vô số công kích bằng sức mạnh tinh thần, vô hình vô dạng, im hơi lặng tiếng. Hơn nữa những công kích bằng sức mạnh tinh thần này đều có lực xuyên thấu cực kỳ mạnh, cho dù là võ giả cùng cấp bậc ngăn được công kích đó thì sức mạnh tinh thần ẩn chứa trong đó vẫn không ngừng đánh sâu vào tinh thần võ giả.
Vài lần như vậy, có lẽ võ giả có thể dựa vào ý chí siêu phàm mà miễn cưỡng chèo chống, nhưng nếu một lần lại một lần, cứ liên tiếp như vậy, tất nhiên nó sẽ hoàn toàn phá vỡ tinh thần của võ giả, cuối cùng võ giả chỉ có thể mặc cho người ta chém giết.
Ý thức của Kỷ Nhược Tuyết vốn dĩ đã mơ màng bỗng mở mắt, đôi môi đỏ hồng của cô ấy đã bị Diệp Thiên đóng kín, hơi thở thanh mát từ trong đó truyền qua khiến Kỷ Nhược Tuyết sửng sốt, nhanh chóng tỉnh táo, hơi thở cũng trở nên thông thuận hơn.