Chương
“Tổng giáo quan, cậu truyền Phệ Thiên Luyện Khí Quyết cho chúng tôi, chúng tôi đều chăm chỉ luyện tập không kế đêm ngày, tôi vốn cho rằng bản thân đã đủ mạnh mẽ rồi, nhưng đến bây giờ tôi vẫn chẳng khác gì con sâu cái kiến, chỉ gây thêm phiền phức cho cậu!”
Đám người Lí Vqqn Phi không nói gì, nhưng ai nấy đều hổ thẹn cúi đầu, vô cùng áy náy với Diệp Thiên.
Nhìn dáng vẻ của mọi người, DIỆP Thiên khẽ cười một tiếng xua xua tay với mấy người.
“Phệ Thiên Luyện Khí Quyết nhằm khám phá tiềm lực của Con người, có thể khiến các anh làm chủ sức mạnh nhanh chóng hơn, nhìn mức độ tăng tiến cảnh giới hiện giờ của các anh đã coi như vượt qua mong đợi của tôi rồi!”
“Nếu các anh đã gọi tôi là tổng giáo quan, vậy cứu đội viên chính là chức trách của tổng giáo quan!”
“Cũng không cần áy náy với tôi, mục tiêu của những người này là tôi, cho dù không có các anh làm mồi nhử, bọn họ cũng sẽ nghĩ mọi biện pháp để dẫn tôi đến phía trước, chỉ khác là gian dài hay ngắn mà thôi”
Đám người Hắc Tháp nghe vậy, lúc này mới ngẩng đầu lên, càng khâm phục Diệp Thiên hơn.
Một người anh hùng thì phải có ‘thực lực, trách nhiệm, tính cách’, một thứ cũng không thế thiếu, mà Diệp Thiên lại tập hợp đầy đủ những đức tính đó.
Hắc Tháp bình tĩnh lại, nói với đám người Lí Vân Phi: “Nếu tổng giáo quan đã đến rồi, vậy thì lập tức thu dọn hành lý, cõng giáo sư Nguyễn, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này!”
“Mặc dù đội ngũ vũ trang đã bị tổng giáo quan tiêu diệt, nhưng tình hình Trung Đông rất rối loạn, có lẽ đối phương vẫn còn tiếp viện đằng sau, nhanh chóng rời khỏi nơi này là tốt nhất”!
Đám người Lí Vân Phi đang định trả lời, Diệp Thiên đứng ở bên cạnh lại đột nhiên nheo mắt lại, giọng điệu chợt trở nên lạnh lùng.
“Mấy người các anh lập tức rời đi, cách nơi này càng xa càng tốt, nhanh!”
Mọi người kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy sắc mặt Diệp Thiên nghiêm nghị, giống như gặp phải kẻ địch lớn mạnh trước nay chưa từng có.
Đám người Hắc Tháp chấn động tinh thần, đều cảm thấy rất khiếp sợ, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được giọng điệu thúc giục nôn nóng như vậy từ trong miệng Diệp Thiên.
Bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, còn muốn hỏi thêm gì đó, nhưng vào lúc này, tiếng cánh quạt vù vù đinh tai nhức óc truyền đến.
Chỉ thấy chân trời phía xa xa, sáu chiếc ‘quái vật sắt thép’ khổng lồ, bên trên gắn cánh quạt, đang dùng tốc độ cực nhanh bay về phía bên này.
Đó là sáu chiếc máy bay trực thăng vũ trang, thân hình to lớn, cánh quạt dang rộng, gần như che khuất nửa bầu trời, sáu chiếc máy bay trực thăng nối thành một hàng, mọi người đã có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của phi công trong buồng lái máy bay.
“Đây là… máy bay trực thăng vũ trang Cobra?”
Đám người Hắc Tháp hiểu rất rõ về quân sự, tất nhiên cũng biết đến rất nhiều xe chiến đấu máy bay chiến đấu cao cấp đã từng nổi tiếng thế giới.
Lúc này trên bầu trời, thứ đang nhanh chóng bay đến gần chính là máy bay trực thăng vũ trang mà Hợp chúng quốc nghiên cứu ra vào thập niên sáu mươi.
“Vù vù!”.
Trên bầu trời, tiếng xoay tròn của cánh quạt chân vịt vọng đến, sáu con quái thú sắt thép tiến đến gần. Sắc mặt đám người Hắc Tháp đã đen như đáy nồi, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Máy bay trực thăng Cobra là trực thăng trang bị vũ khí áp chế hỏa lực cao, do Hợp chúng quốc nghiên cứu ra vào thập niên sáu mươi.