Chương
“The King?”, Diệp Thiên nheo mắt lại: “Đây là cái gì?”.
Lương Thi Vận ngồi ngay ngắn, ánh mắt nghiêm túc: “Hai ngày trước, banner đó đột nhiên xuất hiện ở trang web Cao thủ quốc tế. Ban ngành liên quan của chúng tôi đẵ sử dụng mọi nguồn tài nguyên và thông tin để điều tra tin tức về chiếc banner này!”.
“Ngày hôm qua, chúng tôi đã lấy được thông tin của chiếc banner này từ thủ lĩnh Ám Bộ. The King đại diện cho bảng xếp hạng vương cấp!”.
“Đó là bảng xếp hạng từng liệt kê các cao thủ vương cấp đương thời, còn hơn cả bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Lần gần nhất nó xuất hiện là vào một trăm hai mươi năm trước!”.
“Bảng xếp hạng vương cấp”, Diệp Thiên hơi trầm tư, lần đầu tiên vẻ mặt có thay đổi.
“Lần này tôi đến tìm cậu là vì bảng xếp hạng vương cấp!”.
Lương Thi Vận vừa nói vừa thao tác, mở link banner đó ra.
Trang web chuyển đổi, hiện ra một giao diện mang sắc màu cổ xưa, đó là nội dung của bảng xếp hạng vương cấp.
Trên đó trống trơn, cả trang chỉ có bảy chữ lớn vô cùng bắt mắt, viết bằng chữ Hoa Hạ.
Đế Vương Bất Bại, Diệp Lăng Thiên!
Duy nhất trên bảng xếp hạng vương cấp!
“Đây là…?
Diệp Thiên chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, thấy nội dung trên đó mà cũng bất ngờ.
Ban đầu khi cậu ở đồi núi Bắc Áo, dùng một trận chiến để kinh động thiên hạ, hạ gục Cuồng Thần Gaudreau đứng đầu và trưởng thẩm phán của viện trọng tài đứng thứ mười lăm trong bảng xếp hạng sức mạnh thế giới. Trang web võ giả quốc tế công bố bảng xếp hạng thế giới mới, cậu trở thành người đứng đầu, đã vậy còn là bảng xếp hạng khả năng chiến đấu duy nhất trên thế giới.
Thế mà bây giờ, một danh sách từng xuất hiện vào một trăm hai mươi năm trước đột nhiên hiện ra trước mắt thế giới. Không chỉ có vậy, trên danh sách này chỉ viết tên của một mình cậu, điều này không khỏi khiến cậu trầm tư suy nghĩ.
Người chủ đứng sau trang web võ giả quốc tế này rốt cuộc có dụng ý gì?
“Tướng Diệp!”, Lương Thi Vận đóng máy tính lại, giọng nói có phần cảm khái: “Theo lời của thủ lĩnh Ám Bộ thì vương bảng này từng liệt kê đủ hai mươi vị vương bảng, mỗi người đều là sự tồn tại có thể xưng vương xưng bá trên thế giới hàng trăm năm trước!”
“Mà bây giờ vương bảng tái hiện, nhưng chỉ có tên một mình anh, lẽ nào anh không thấy kỳ lạ à?”
Diệp Thiên chống cằm, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
“Có điều gì thì cứ nói thẳng đi!”
Lương Thi Vận tỏ ra nghiêm túc, trầm giọng nói: “Lần này tôi đến đây là thay mặt cho chính phủ, cũng nhận được ủy thác từ thủ lĩnh Ám Bộ!”
“Trên vương bảng này chỉ có tên của một mình anh, đây là vinh hạnh vô cùng lớn, nhưng đồng thời cũng dự báo cho mối nguy hiểm cực độ!”
“Từ hôm nay trở đi, tất cả cao thủ vương cấp còn tồn tại trên thế giới sẽ coi anh như cái gai trong mắt, coi anh là kẻ địch lớn nhất!”
Cô ta nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, muốn nhìn thấy biểu cảm thay đổi trên gương mặt anh, nhưng Diệp Thiên vẫn chỉ mỉm cười điềm nhiên.
“Về điều này, tôi biết rất rõ!”
Ánh mắt cậu rất hững hờ.