Chương
“Từ khi tôi trưởng thành đến nay chỉ có thể ẩn nấp trong thế giới loài người, kìm chế dục vọng của mình, đè nén bản tính khát máu của mình. Tất cả chuyện này đều là vì ẩn nhẫn đợi thời cơ, triệu hồi các vị quay lại!”.
“Hôm nay, cuối cùng tôi cũng đợi được rồi!”.
Ánh mắt ông ta xúc động, vì thời khắc này, ông ta đã đợi hơn trăm năm. Bao nhiêu năm nay, ông ta luôn kìm chế bản thân, không dám nảy sinh bất cứ ý đồ gì với con người, sợ bị cao thủ loài người chú ý, ông ta dùng thân phận một doanh nhân bình thường ấn nấp ở thế tục.
Ông ta là Huyết tộc thuần chủng, có ham muốn với máu, nhưng lại chỉ có thể dùng máu của động vật thay thế, hoàn toàn không dám động vào con người. Bây giờ, mọi gông xiềng và lao tù đang dần được mở ra.
Trong đại sảnh vẫn im lặng, nhưng ngay lúc này, một luồng gió đột nhiên thổi qua song cửa.
“Vù!”.
Luồng gió thổi bay rèm cửa xung quanh, sau đó lay động khăn trải bàn. Chiếc bàn dài ở giữa đại sảnh cũng vang lên tiếng động nhẹ, sau đó sự chấn động trở nên mãnh liệt hơn, dụng cụ ăn trên bàn lần lượt rơi xuống đất, phát ra tiếng vang to rõ.
Người đàn ông trung niên chắp tay sau lưng, khóe miệng cong lên.
“Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao?”.
Trong đại sảnh bỗng vang lên tiếng động rung trời, chiếc bàn dài bằng gỗ đàn hương cao cấp bị một sức mạnh nào đó đánh tan nát từ dưới lên trên.
Bàn dài vỡ vụn, bên dưới hiện ra một hang động hình tròn. Trong hang động có máu sềnh sệch tuôn trào, không ngừng có bọt khí nổi lên.
Sau đó, máu bỗng vọt lên trời, hóa thành ba bóng người không giống nhau.
Ba bóng người dần hiện rõ, người bên trái là một ông lão cao lớn mặc áo màu đỏ máu, đeo một chiếc kính một bên mắt cực kì phục cổ, dùng sợi dây dài bằng kim loại đeo ra sau đầu.
Người bên phải mặc trang phục quý tộc thời Trung Cổ ở Tây Âu, trông có vẻ là hậu duệ của người có tước vị truyền đời nào đó. Mặc dù trông ông ta chỉ bốn mươi, năm mươi tuổi, nhưng đầu tóc lại bạc trắng, trong mắt toát ra cảm giác tang thương của năm tháng luân hồi.
Người ở giữa trẻ nhất, trông chỉ mới ngoài ba mươi, đầu tóc vàng chói mắt, gương mặt tuấn tú vô cùng, đẹp trai theo kiểu Tây Âu điển hình. Toàn thân ông ta toát ra sự thông tuệ và trầm ổn cực hạn, giống như nhìn thấu mọi thứ trên thế gian.
Ba người hiện thân, người đàn ông trung niên đứng trước mặt bọn họ không hề do dự mà quỳ một gối xuống.
“Kính chào ba vị bá tước!”.
Ông ta xưng hô bằng tước vị xa xưa nhất ở phương Tây, giọng điệu tôn kính.
Trong ba người, hai người đứng hai bên vẫn không lên tiếng, trông như tôn người đàn ông trung niên tuấn tú ở giữa làm đầu. Ông ta liếc nhìn người đàn ông trung niên đang quỳ dưới đất, thản nhiên nói: “Kate, vừa rồi ông nói gì? Nói lại lần nữa xem!”.
“Vâng!”.
Kate hơi cúi đầu, nói lại lần nữa: “Một tuần trước, viện trọng tài đã ngang nhiên tuyên bố hủy bỏ quy ước vương cấp ở thế giới ngầm phương Tây!”.
“Ở phương Đông, liên minh võ thuật đã quay trở lại”.
Ba người nghe vậy đều dao động ánh mắt, đưa mắt nhìn nhau. Chốc lát sau, người ở giữa mới lên tiếng.
“Kate, những gì ông nói đều là sự thật sao?”.
Kate trịnh trọng gật đầu: “Chắc chắn là sự thật, bởi vì tình thế hiện nay nên tôi mới đến mời các vị quay lại”.