Chương
Gương mặt cô gái đã không còn vẻ kiêu ngạo, chợt trở nên nghiêm trọng, giọng điệu cũng thay đổi lập tức, trở nên tôn kính.
“Tên Diệp Lăng Thiên của tôi, tôi nghĩ có lẽ không ai dám mạo danh cả?”
Diệp Thiên không e ngại, khẽ cười thành tiếng, sau đó tay cậu chert chụp lấy trên không, một ly Mojito trên khay một nhân viên phục vụ như bị một lực nào đó kéo đến, lơ lửng trên không, cuối cùng rơi vào trong tay Diệp Thiên.
“Gọi cấp trên của cô đến đi, một chí tôn võ thuật vẫn không đủ tư cách nói chuyện với tôi!”
Giọng điệu Diệp Thiên bình tĩnh, nhưng khí thế lại vô cùng cao ngạo, trấn áp toàn diện.
“Cách không lấy vậy?”
Đôi mắt cô gái lại căng thẳng, Với tu vi hiện tại của cô ta cũng có thể làm được chuyện cách không lấy vật, phóng hoa phi lá, nhưng chẳng qua đó chỉ là cách nói tương đối, nhiều lắm cô ta cũng chỉ có thể lấy được đồ vật nhỏ trong khoảng cách mười trượng mà thôi.
Nhưng nhân viên phục vụ bưng khay kia lại ở khu sân ngoài của quán rượu, cách Diệp Thiên ít nhất cũng năm mươi trượng, nhưng Diệp Thiên lại tiện tay ra một chiêu, ly rượu giống như có sinh mệnh tự động bay vào trong tay Diệp Thiên, vô cùng chính xác, tu vi như vậy, vượt quá sức tưởng tượng.
“Hợp Nhất Môn – Lư Tĩnh Tuyết, bái kiến Diệp Đế vương!”
Cô gái nhìn thấy vậy, không còn do dự, trước mặt mọi người xung quanh, lập tức cúi người khom lưng với Diệp Thiên.
Cô gái xinh đẹp trên sân khấu và các bảo vệ xung quanh ai ai cũng sợ hãi, không dám tin vào mắt mình.
Quản lý Lư bình thường cao cao tại thượng, vô cùng kiêu ngạo, nghiêm nhiên là khí thế người phụ nữ mạnh mẽ, mà hôm nay cô ta lại khom người cúi chào một cậu thanh niên còn nhỏ hơn cô ta vài tuổi, cậu thanh niên trông kiêu căng ngang ngược này rốt cuộc lai lịch thế nào?
Không chỉ vậy, cảnh tượng này còn bị Lý Thần Quang và cậu thanh niên họ Lưu ở phía xa nhìn thấy rõ ràng, ánh mắt hai người đều ngạc nhiên, trong lòng chấn động tột cùng.
Nhất là cậu thanh niên họ Lưu, cho dù Lý Thần Quang kể rõ sự tích của Diệp Thiên như thế nào thì cũng không so được với việc tự mình thấy mà kinh ngạc, trước đó hai người bọn họ đã đem
theo một trăm triệu tiền vốn đến khách sạn tìm người đàm phán, người thương thảo với bọn họ chính là Lư Tĩnh Tuyết.
Lư Tĩnh Tuyết xinh đẹp tuyệt trần, nhưng làm việc lại mạnh mẽ, thủ đoạn lão luyện, ngay cả hai người bọn họ cũng cảm thấy khó đối phó, cuối cùng lại bị đóng cửa tiễn khách, nhưng bây giờ, thái độ Lư Tĩnh Tuyết đối với Diệp Thiên lại thay đổi một trăm tám mươi độ.
“Đây chính là uy lực của cậu Diệp tỉnh Xuyên sao?”
Thanh niên họ Lưu hít sâu một hơi, càng lúc càng kinh sợ Diệp Thiên.
“Hợp Nhất Môn?”
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ động, đối với môn phái này, cậu không biết nhiều, nhưng hiện tại cao thủ võ đạo thế giới trỗi dậy, có rất nhiều tông phái truyền
thừa xa xưa cũng từ đó xuất thế, cậu không biết rõ cũng là bình thường.
Cậu liếc nhìn Lư Tĩnh Tuyết, khẽ khoác tay.
“Không cần phiền phức như vậy, tôi muốn gặp là người chịu trách nhiệm chính ơ đây!”
Lần này, Lư Tĩnh Tuyết không hề dài dòng, chỉ gật đầu, sau đó thông báo cho toàn bộ nhân viên bảo vệ, phong tỏa toàn bộ lối vào ra của quán rượu, không cho người nào ra vào nữa, khách đã vào từ đầu cũng bị ngăn lại ở ngoài sảnh lớn.