Chương
Quỷ Vương Phệ Nhật cười giễu nói: “Nhà họ Lư các ông trấn giữ Lư Thành, đời đời kiếp kiếp bảo vệ khách sạn Hạo Nguyên, đây chính là gốc rễ của nhà họ Lư các ông, chỉ cần hai sư huynh đệ chúng tôi muốn báo thù, lúc nào cũng có thế tìm đến!”
Quỷ Vương Đoạt Phách nâng tay trái lên, năm ngón tay gầy đét thò ra, giọng nói bén nhọn.
“Lư Chính Vũ, chúng tôi vốn muốn đến khách sạn Hạo Nguyên tìm ông, sau đó tiêu diệt toàn bộ nhà họ Lư các ông, nhưng nửa đường nghe được hôm nay ông đến trường học này, vì vậy chúng tôi chuyển hướng đến tìm ông trước!”
“Năm đó, nhờ ơn đám người ông và Long Hoàng ban tặng, hai sư huynh đệ chúng tôi đã hơn trăm năm không nhìn thấy ánh sáng mặt trời, chưa từng bước ra khỏi mặt đất một bước, bây giờ cũng đã đến lúc ông trả nợ rồi!”
“Đầu tiên chúng tôi sẽ phế bỏ tu vi của ông, sau đó đưa ông đến nhà họ Lư, giết chết từng đứa con cháu của ông ở ngay trước mặt ông, để ông nếm thử mùi vị cả gia tộc bị tiêu diệt là như thế nào!”
Khóe miệng hai người mỉm cười, lộ ra tàn khốc khiến người ta sợ hãi.
“ông nói cái gì?”
Lư Chính Vũ siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt phun trào lửa giận.
Trong hội trường, phần đông các học sinh đều căng thẳng nhìn chằm chằm hai người, mặc dù bọn họ không biết thân phận của Quỷ Vương Phệ Nhật và Quỷ Vương Đoạt Phách, nhưng lại đều nghe thấy rõ ràng, hai người này có thù sâu hận lớn với Lư Chính Vũ.
Nhưng bọn họ không hiểu, rốt cuộc hai người này can đảm đến mức nào mà lại dám tìm Lư Chính Vũ để gây phiền phức ngay ngày kỷ niệm thành lập trường Tam Trung – nơi đang tụ tập đông đảo mọi người này, hơn nữa còn tuyên bố muốn giết sạch con cháu các đời của Lư Chính Vũ, chẳng lẽ hai người này chính là kẻ gian ác ngông cuồng coi thường pháp luật?
Hiệu trưởng và mấy chủ nhiệm của Tam Trung đều sửng sốt hồi lâu, lúc này mới đứng dậy.
Hiệu trưởng Tam Trung đẩy đẩy gọng kính, trong mắt lóe ra ánh sáng nghiêm nghị.
“Hai vị, tôi không biết các ông và hiệu trưởng Lư có mâu thuẫn gì, nhưng hôm nay là lễ kỷ niệm trăm năm ngày thành lập trường Tam Trung, hi vọng các ông có chuyện gì thì lát nữa ra bên ngoài trường giải quyết!”
“Mặt khác cũng phải nhắc nhở hai vị, bây giờ là xã hội pháp trị, làm chuyện gì cũng phải chịu trách nhiệm của pháp luật, các ông muốn giết người, đó là trái với pháp luật, sẽ bị trừng trị nghiêm khắc!”
Mặc dù ông ta không thể nhìn thấu khí thế tên người Quỷ Vương Phệ Nhật và Quỷ Vương Đoạt Phách, nhưng ông ta là hiệu trưởng Tam Trung, những lúc thế này đương nhiên phải đứng ra chủ trì toàn cuộc.
“Pháp luật?”
Quỷ Vương Phệ Nhật và Quỷ Vương Đoạt Phách nghe vậy thì bỗng nhiên bật cười thành tiếng.
“Nhóc con non tóc, tôi xem thì ông là hiệu trưởng trường học này nhỉ? Nhắc đến pháp luật với tôi, chờ thêm trăm tám mươi năm nữa đi!”
“Năm đó luật pháp Đại Thanh nghiêm khắc nhường nào, hai sư huynh đệ chúng tôi cũng chưa từng để vào mắt, ngay cả hoàng tộc Đại Thanh cũng không dám khiêu chiến với chúng tôi, đừng nói gì đến pháp luật bây giờ?”
Quỷ Vương Phệ Nhật nở nụ cười lạnh lùng, bỗng nhiên xua xua tay.
Một luồng khói đen từ lòng bàn tay ông ta đánh ra, giống như con rắn dài đang trườn về phía hiệu trưởng.
“Dừng tay!”