Chương
“Thực ra mẹ con cũng là một cao thủ võ đạo, thực lực cũng thuộc hàng đầu đương thế. Dù có là vương cấp thì bà cũng có thể giết chết như con sâu cái
Ánh mắt Diệp Vân Long hiền hòa, ông ta kể lại chuyện năm trước cho Diệp Thiên nghe.
Khi đó Diệp Vân Long mới xuất đạo không lâu, tu vi còn chưa đạt tới cả chí tôn, để có thể khiến võ thuật gia tăng, ông ta bắt đầu ngao du khắp nơi và tự
tôi luyện.
Khi đi qua biên giới của nước Tuyết, ông ta gặp một nguy hiểm trước giờ chưa từng thấy, bị một đội quân ở vùng biên giới Saga biến thành mục tiêu bao vây. Mặc dù ông ta tiêu diệt phân nửa đối phương nhưng cũng bị thương nặng và đối diện trước cái chết.
Khi ông ta sắp bị đối phương giết chết thì một cô gái xuất hiện, chỉ dùng một tay đã tiêu diệt hơn chục kẻ địch và cứu được ông ta.
Sau đó, cô gái chăm sóc vết thương cho ông ta. Trong khoảng thời gian đợi vết thương tự lành, cô gái đã lẳng lặng rời đi vào một khu vực núi sâu vùng Saga như muốn tìm kiếm thứ gì đó nhưng đã bị ngăn lại và bị thương, tu vi khi đó tạm thoài bị phong bế và bị hơn chục con sói tuyết bao vây tấn công.
Diệp Vâng Long vừa hay tìm theo được dấu vết của cô gái. Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, ông ta đã giết chết hơn chục con sói kia và cứu được cô gái. Cũng chính vì điều đó mà hai người nảy sinh tình cảm và cuối cùng ở cạnh bên nhau.
Cô gái chính là Thi Tú Vân – mẹ của Diệp Thiên.
“Bố và mẹ con gặp gỡ là nhân duyên. Thân phận của bà ấy vô cùng cao quý, bà ấy tới từ một gia tộc cổ xưa thần bí, một gia tộc không tồn tại trong hiện thế.
“Các trưởng bối trong gia tộc vốn đã sắp xếp hôn sự và đối phương cho bà ấy, nhưng vì khi đó bà ấy đã có bố nên kiên quyết đòi hủy hôn và gả cho bố!”
“Chuyện này đã làm trái với nguyện vọng của gia tộc khiến cho gia tộc vô cùng tức giận, nhưng bà đã dùng chính bản thân mình để trả giả, hứa là sẽ phong bế tu vi năm chỉ để có thể sinh con thuận lợi và nuôi dạy con thành người!’
“Bà đã hẹn với gia tộc rằng sau năm sẽ quay về gia tộc và chịu sự trừng phạt!”
Diệp Thiên đứng trân trân tại chỗ, đôi mắt khẽ lấp láy. Cậu không ngờ, Thi Tú Vần và Diệp Vân Long khi còn trẻ lại có một cuộc gặp gỡ diệu kỳ như vậy.
Cậu càng không ngờ, Thi Tú Vân trước giờ vốn luôn dịu dàng lại là một người biết võ đạo thần thông. Với sự miêu tả của Diệp Vân Long thì thực lực của Thi Tú Vân từ năm trước đã vượt qua cả vương cấp sao rồi và ít nhất
Có thể bồi dưỡng được một cao thủ hoàng cấp khi chưa tới tuổi thì gia tộc đứng sau Thi Tú Vân không biết là phải mạnh tới mức độ nào.
“Chịu phạt sao?” Diệp Thiên khẽ lầm bầm. Cậu đanh mắt: “Tức là, người đàn ông kia đưa mẹ quay về gia tộc là để bà chịu sự trừng phạt?”
Diệp Vân Long khẽ lắc đầu trả lời: “Chuyện này, mẹ con từng nói với bố, mặc dù bà không nói rõ tình hình nhưng ý của bà là giữa bà và gia tộc có một sự ước định nào đó. Lần này bà ấy quay về không phải là chịu chế tài từ gia tộc, mà chỉ là để hoàn thành một chuyện gì đó cho gia tộc mà thôi!”
“Nhưng dùng là gì thì lần này trở về đó, bà ấy cũng sẽ không thể rời đi được nữa, chỉ có thể ở lại vĩnh viễn nơi đó, không được bước chân vào thế giới trần tục nữa!”
“Nơi đó sao?”, Diệp Thiên nói với vẻ nghi ngờ: “Ý ông là…”
Diệp Vân Long chậm rãi nói ra ba từ: “Tiểu thế giới!”
“Lại là tiểu thế giới à?”