Chương
“Rẹt!”
Một luồng sáng loé lên giống như là đao khí chém không gian, kéo dài hàng chục mét, chèn ép luồng ánh sáng xanh kia, đấy từ dưới lên trên bao trùm toàn bộ bàn tay mang ánh sáng xanh đó.
“Keng!”
Âm thanh rành rọt vang lên, hai bên đụng độ, phát ra tiếng kim loại va chạm tạo thành tia lửa bắn tung tóe trong không gian.
Sau đó, đám đông kinh hãi nhìn thấy, bàn tay khổng lồ màu xanh nứt ra, gãy làm hai, nói đã bị Diệp Thiên chém đứt.
Thần Thiên Chiếu nhìn thấy đòn tấn công của mình bị hóa giải thì đanh mắt, lùi lại nửa bước, sau đó ấn bàn tay xuống.
Hắn ra tay một cách tùy tiện nhưng khi hành động thì nguyên khí bèn tập trung lại, tạo thành một bàn tay màu xanh nhạt khổng lồ một lần nữa.
Chiêu này khá giống với chiêu tập hợp nguyên khí của Liệt Khấu Nữ và nữ thần Tuyết nhưng càng chuẩn xác hơn, khó có thể hóa giải, hầu như không nhìn thấy khoảng thời gian chuẩn bị chiêu thức nhưng nguyên khí thì đã tập trung hết vào lòng bàn tay. Đối với sự lĩnh ngộ về hoàng cấp thì rõ ràng là hơn ba quỷ thần kia nhiều.
“Người Hoa Hạ, cậu đã muốn chiến thì hôm nay tôi chơi với cậu tới cùng, tôi muốn xem xem, cậu có thật sự có thể trấn áp được quỷ thần Đảo Quốc hay không!”
Chỉ thấy thần Thiên Chiếu gầm lên, bàn tay màu xanh tạo hình trong không gian giống như một cái búa và bổ
xuống.
Nhát bổ không hề thua kém nhát búa lôi thần khi nãy của Liệt Khẩu Nữ, hơn nữa còn có phần thắng thế. Một nhát búa khiến cho cả đại địa rung chuyển, điện thần Gaya dường như không chịu nổi sức nặng, như muốn sụp đổ tới nơi.
“Đòn tấn công cỡ này dù tới mấy lần cũng đều như vậy cả thôi!”
Diệp Thiên khẽ phản ứng lại, không hề dồn lực đánh trả.
“Ầm!
Dùng chưởng đỡ chùy, lần này cũng chẳng có gì khác biệt. Một chưởng của Diệp Thiên khiến cho nhát búa màu xanh bị ép xuống, bật lùi lại và bị đánh tan, tạo thành nguyên khí bay đầy trời.
Thần Thiên Chiếu vẫn không có phản ứng gì, bị Diệp Thiên phá đòn hai lần nhưng biểu cảm của hắn vẫn như vậy, vẫn tấn công tiếp.
Diệp Thiên chân đạp đất, mỗi một chưởng tung ra đều phá vỡ đòn tấn công của thần Thiên Chiếu, đánh liên tiếp mười lần khiến hắn cuối cùng cũng rơi vào nguy hiểm.
“Nếu thần Thiên Chiếu tiếp tục đánh như vậy với Diệp Thiên thì sẽ bị hao tổn chân nguyên. Diệp Thiên lại có thản xác thực thể, thần Thiên Chiếu chỉ là một linh thể kết hợp miễn cưỡng với một cơ thể khác, nếu như bị hao tổn cạn kiệt thì chắc chắn sẽ không đánh lại được Diệp Lăng Thiên!”
Nữ thần Tuyết nhìn tình thế tấn công trước mặt khẽ lắc đầu và cảm thấy không ổn.
“Đúng vậy, thần Thiêu Chiếu dù tập trung nguyên khí ra tay nhưng cuối cùng vẫn sẽ bị hao tổn chân nguyên. Nếu như tiếp tục bị hao tổn như vậy thì sự hòa hợp giữa linh thể và thân xác kia sẽ giảm xuống và cuối cùng linh thể bị ép rời thân, sẽ không thế nào đối kháng được với Diệp Thiên nữa!”
Tửu Thôn Đồng Tử khẽ gật đầu và đồng tình với quan điểm của nữ thần Tuyết.
Chỉ có duy nhất Liệt Khẩu Nữ là khẽ liếc mắt rồi đột nhiên bật cười.
“Mọi người nghĩ đơn giản quá!”