Chương
“Thi triển sức mạnh đại xà, trong lĩnh vực hoàng cấp này, thần Thiên
Chiếu này chính là bất tử bất diệt, cho dù người Hoa Hạ phá vỡ thân xác lẫn linh thể thì thần Thiên Chiếu cũng có thể lập tức hồi sinh từ trong bóng tối!”
Nghe thấy lời của Liệt Khẩu Nữ, thần Gaya và Tửu Thôn Đồng Tử vẻ mặt hoảng sợ, liền quay đầu nhìn qua.
Quả nhiên như vậy, từng lớp mây đen dao động, trong lĩnh vực bị bao phủ đầy mây đen, một bóng người dần dần hình thành, cuối cùng hoá thành hình dáng thần Thiên Chiếu.
“Người Hoa Hạ, quả nhiên cậu đủ mạnh mẽ, có thể chém ra được thanh đao sức mạnh tinh thần kinh sợ như vậy!
Thần Thiên Chiếu nặng nề gật đầu, trầm giọng nói: “Đáng tiếc, trong lĩnh vực này, ngươi vĩnh viễn không thể nào giết chết được tôi, tôi chính là Vương vĩnh sinh bất tử!”
Hắn nói xong thì ngẩng đầu cười ngông cuồng, giọng cười như sóng cuộn trào, vang vọng khắp bốn phương.
Vốn dĩ hắn chỉ là một thần cấp nhỏ bé vô tình vô tình gặp Bát Kỳ Đại Xà, nhưng bởi vì Bát Kỳ Đại Xà coi trọng, cuối cùng tiến quân vào hoàng cấp, hơn nữa còn truyền thừa sát chiêu Dương Quang Phổ Chiếu như vậy, cuối cùng còn lấy được sức mạnh đại xà.
Sau trận chiến vương cấp, hắn nhẫn nhịn hơn trăm năm, luôn được gia tộc thần thị thờ phụng trong đền thờ, đạt tới sức mạnh tín ngưỡng ban phước và rửa tội mà sức mạnh đại xà cũng càng lúc càng mạnh hơn.
Trong lĩnh vực này, hắn chính là bóng tối, chỉ cần bóng tối bất diệt thì hắn có thể sống lại vô số lần, thần hồn bất tử.
Sức mạnh của Diệp Thiên khiến hắn kinh ngạc, nhưng không e sợ, cho dù Diệp Thiên có tiêu diệt hắn đến mức độ nào, hắn cũng có thế hiện hình lại lần nữa từ trong sương đen này.
“Bất tử?”
Diệp Thiên nhíu mày, ánh mắt rét lạnh, đột nhiên đánh ra một quyền.
Phía trên quyền này, ngọn lửa chợt bắn ra, tựa như sao băng xuyên qua không gian vậy, thế giới phía trước Diệp Thiên, bị một quyền này đánh vỡ nát không gian, đốm lửa văng khắp nơi.
Chỗ điện thờ thần Gaya trên núi Thiên Lâm bắt đầu rung chuyển dữ dội, tầng đáy nứt ra, vết nứt mau chóng lan rộng.
“Hừ!”
Thần Thiên Chiếu hừ lạnh ra tiếng, đánh một chưởng ra, vô số sương đen kéo tới, chắn trước người hắn.
Quyền lửa do Diệp Thiên đánh ra tuy rất mạnh, xuyên qua từng tầng mây đen nhưng cuối cùng cũng dừng lại phía trước thần Thiên Chiếu.
Thần Thiên Chiếu không ngừng cười lạnh, hắn còn chưa lên tiếng thì ánh mắt chợt nghiêm trọng.
Diệp Thiên ở phía xa trăm trượng, đột nhiên lao tới, thân hình đột nhiên trở thành dây cung kéo căng, từng làn sóng khí bùng nổ mạnh trong không gian,
Diệp Thiên nương theo phản lực này kéo theo ảo ảnh, thoáng chốc tốc độ đã tăng vọt, vượt qua cả tốc độ âm thanh.
Thân xác lại phá vỡ rào cản âm thanh!
Khoảng cách trăm trượng chớp mắt đã đến gần, Diệp Thiên từ trong ngọn lửa lao ra, đến phía trước thần Thiên Chiếu, cơ bắp tay phải cuồn cuộn, sức mạnh Phệ Thiên Chi Thể thoáng chốc được thi triến hoàn toàn, một quyền đánh ra.
Tốc độ đột nhiên tăng mạnh của Diệp Thiên khiến thần Thiên Chiếu vô cùng bất ngờ, căn bản không kịp phản ứng lại, một quyền phá vỡ tốc độ âm thanh của Diệp Thiên đã đánh vào ngực hắn.