Chương
Bốn gia tộc thần thị lớn là vinh quang đến nhường nào ở Đảo Quốc, đó thật sự là chí cao vô thượng, không chỉ vì trong đó có cao thủ hoàng cấp, mà là vì mỗi gia tộc đề thờ phụng quỷ thần truyền kỳ đại diện có sức mạnh kinh người.
Bây giờ, bốn vị quỷ thần truyền kỳ không chừa một ai, đều bị Diệp Thiên chém chết tất thảy.
“Ma quỷ, cậu là ma quỷ!”
Một người quản lý của gia tộc Võ Đằng cuối cùng cũng không kiểm soát được nỗi sợ trong lòng, chỉ vào Diệp Thiên, la lên thành tiếng.
“Ma quỷ thì có sao, thần phật thì thế nào? Trên đời này, không có thiện ác tuyệt đối, mà chỉ có sức mạnh tuyệt đôi!”
Vẻ mặt Diệp Thiên lạnh lùng tột độ, cậu quay đầu nhìn người của gia tộc Võ Đằng, ánh mắt lướt qua, cuối cùng lại chuyến sang gia chủ ba gia tộc thần thị khác.
“Nay tôi đến Đảo Quốc vốn chỉ muốn tìm gia tộc Võ Đằng, nhưng quỷ thần mà ba gia tộc các người thờ phụng lại liên lụy trong đó, còn liên thủ vây sát tôi, bây giờ đều bị tôi tiêu diệt toàn bộ, đó là do bọn họ gieo gió gặt bão!”
“Hôm nay tôi chỉ tìm gia tộc Võ Đằng!”
Diệp Thiên vừa dứt lời, đột nhiên ánh mắt xoay chuyển, sức mạnh tinh thần ngưng tụ thành vô số lưỡi đao, bắn vào không trung.
“Soạt!”
Lưỡi kiếm sức mạnh tinh thần quét tới, gia tộc Võ Đằng bao gồm cả mười hai trưởng lão trong gia tộc Võ Đằng, bao gồm cả gia chủ gia tộc Võ Đằng trong đó, chớp mắt đã bị giết chết toàn bộ, không còn ai sống sót.
“Đây là ân oán giữa tôi và gia tộc Võ Đằng, bọn họ bắt người yêu tôi, tôi chém chết quỷ thần bọn họ thờ phụng và tầng lớp cao trong gia tộc, chuyện này, xem như cho qua!”
“Còn về ba gia tộc còn lại các ông, có bất kỳ thù hận gì thì cứ đứng ra hết, Diệp Lăng Thiên tôi ở đây giải quyết cùng nhau!”
Diệp Thiên giết chết toàn bộ người đứng đầu gia tộc Võ Đằng, ánh mắt cũng chưa hề chớp lấy một lần, mà còn quay sang ba gia tộc thần thị còn lại.
Thiên Hạc Tường Tử, Noma Kazuo, Saiki Toshiko, gia chủ ba gia tộc thần thị này lập tức hóa đá, chân ai cũng nặng như chì, đứng bất động tại chỗ, không ai dám đứng ra.
Đùa sao, bốn đại quỷ thần mạnh đến cấp độ đó, lại còn thêm Sức mạnh đại xà của thần Thiên Chiếu, mà cuối cùng đều bị Diệp Thiên mạnh mẽ giết chết, những người như bọn họ đây, dù có dồn lại, đối với Diệp Thiên cũng chỉ như lấy trứng chọi đá, ai dám đi lên tìm chết chứ?
Diệp Thiên lạnh lùng liếc nhìn xung quanh, thấy không ai đứng ra, cuối cùng thu lại tầm mắt.
Cậu quay đầu lại, nhìn Cố Giai Lệ, khẽ nhếch miệng, nở mỉm cười ấm áp.
Cố Giai Lệ chắp hai tay trước ngực, cuối cùng cũng yên tâm rồi.
Còn về những võ giả Đảo Quốc còn lại, toàn bộ đều im lặng, bọn họ còn chưa kịp định thần lại từ trận chiến siêu cấp này.
Diệp Thiên ở trận chiến đền thờ Gaya này đã khiến tất cả mọi người tận mắt chứng kiến, rốt cuộc cậu phi thường đến nhường nào.
Giàu đến mức địch quốc, sức mạnh thì trấn áp cả thế giới, nam nhi như vậy, không phải vô địch thế giới, thì ai còn có thể xưng là vô địch thế giới?