Chương
Ngay khi giọng nói của Diệp Thiên vang lên, tất cả các cao thủ của Kitetsu đều biến sắc, hàng nghìn người đứng đó nhưng không hề có ai lên tiếng.
Diệp Thiên đã thẳng tay giết tám hoàng cấp và xóa sổ một gia tộc, kẻ mạnh nhất ở đây cũng không quá vương cấp chín sao, nếu cộng tất cả bọn họ lại với nhau, e rằng cũng không đủ để một bên tay của Diệp Thiên động thủ, vậy thì ai mà dám ra mặt đây?
“Diệp Lăng Thiên!”
Ngay lúc này, ba người Long Định Thiên liền tiến lại gần Diệp Thiên.
Đạm Đài Tô Mộc không còn tự cao như trước nữa, thay vào đó là vẻ mặt thận trọng, nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi.
“Còn việc gì nữa không?”
Diệp Thiên nhìn sang Long Định Thiên, điềm tĩnh hỏi.
Long Định Thiên định thần lại, dù gì ông ta cũng đã trải qua biết bao thăng trầm từ các trận chiến khác nhau, mặc dù Diệp Thiên một mình giết chết tám vị hoàng cấp, nhưng cậu vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh.
“Sau ngày hôm nay, cậu sẽ được thăng lên hoàng cấp, bất kể là các cường quốc trên thế giới hay thế lực ẩn mình, tất cả đều sẽ tập trung vào cậu, và trận chiến vương cấp lần thứ hai cũng sẽ diễn ra sớm hơn thời hạn!”
“Trong vòng một tháng tới, trận chiến vương cấp nhất định sẽ nổ ra, đến lúc đó, liên minh võ thuật của chúng tôi sẽ cần đến cậu!”
Long Định Thiên nhìn thẳng Diệp Thiên, nói với vẻ kiên định.
“Trong vòng một tháng?”
Ánh mắt Diệp Thiên khẽ lay động, cậu biết rõ hành động gần đây của mình sẽ đẩy nhanh tiến độ của trận chiến vương cấp, nhưng không ngờ lại gần như vậy.
Trong vòng một tháng là quá ngắn!
“Tôi hiểu rồi, gạt tất cả mọi thứ sang một bên thì tôi vẫn luôn là một võ giả của Hoa Hạ!”
“Nếu ai dám phạm đến Hoa Hạ, ắt sẽ chết!”
Ánh mắt Diệp Thiên đanh lại, nói xong liền giậm chân, sau đó hóa thành một luồng sáng rồi bay đi, chỉ để lại một câu nói vang vọng.
“Long Định Thiên, nhớ lấy lời hẹn nửa năm!”
Ba người Long Định Thiên nhìn Diệp Thiên rời đi, với vẻ mặt khác nhau, nhưng trong lòng lại có chút nhói lên.
Trận chiến vương cấp vừa rồi đã kết thúc một cách bi thảm, thương vong vô số, nhưng phương đông lần này lại có thêm một cao thủ như Diệp Thiên để quyết định được cán cân, liệu kết quả lần này sẽ khác với lần trước hay không?
ở khu tàn tích phía bắc của núi Thiên Lâm, trên đỉnh một tòa nhà cao,
Cố Giai Lệ và Tiếu Văn Nguyệt đang đứng cạnh nhau, hai mắt nhìn về phía xa.
Trước khi Diệp Thiên thi triển sức mạnh, cậu đã đưa Cố Giai Lệ ra khỏi đống đổ nát của núi Thiên Lâm để bay đến đây, cô lập tức tìm cách liên lạc với Tiếu Văn Nguyệt để gặp mặt.
Sau khi nhìn thấy nguồn sức mạnh dao động ở phía xa dần trở nên yên tĩnh, trong lòng cả hai đều cảm thấy vô cùng lo lắng.
Ngay khi cả hai còn đang sợ hãi, bỗng có một bóng người bay lên rồi đáp xuống bên cạnh họ.
“Mọi người không sao chứ?”
Mái tóc đen của Diệp Thiên tung bay, thân hình cao thẳng của cậu không hề giống với kiểu vừa trải qua một trận chiến xong.