Chương
“Cậu đã bỏ lỡ cơ hội rồi, bây giờ người của tôi đang ở đây, tôi muốn cậu dành phần đời còn lại của mình ở trên xe lăn, đây chính là kết quá cho việc đã xúc
phạm tôi!”
Nói xong, anh ta lập tức nói với người đàn ông trung niên phía sau: “Ngài Levi, chính là tên khốn kiếp này, ông hãy giúp tôi đánh gãy tứ chi hắn ta, tôi nhất định sẽ cảm tạ ông chu đáo!”
“Levi?”
Nghe thấy Hứa Bác Thuần gọi người đàn ông trung niên, hầu như tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc nhìn về phía ông ta.
Có thể có rất nhiều người tên Levi ở Ba Thành, nhưng chỉ có duy nhất một Levi mà bọn họ biết từ những người thuộc tầng lớp thượng lưu.
Đó chính là “Ánh sáng của Ba Thành”, người được gọi là “nửa người nửa thần” Les Levi.
Người ta đồn rằng trong cuộc chiến tranh thế giới thứ hai năm đó, ông ta đã từng một mình vào trại quân sự của Sa Nga để giết một đội quân tinh nhuệ gồm năm trăm người trong cuộc chiến trên đảo, việc ra vào tự do trong làn đạn pháo dày đặc đã trở thành con ác mộng của quân đội Sa Nga lúc bấy giờ.
Sau khi Pháp Bang bị đánh bại và đầu hàng, ông ta cũng mất tích luôn trong chiến tranh, từ đó đến nay, ông ta luôn được Pháp Bang giấu, chỉ để giải quyết các vấn đề ngầm cho giới thượng lưu, như là giết người! Sự hung tàn của ông ta khiến cho người khác phải khiếp sợ, ngay cả các cậu ấm cô chiêu thượng lưu ở Ba Thành cũng phải run bần bật, không dám động vào.
Catherine thường xuyên được nghe ông nội kể lại chuyện này, cô nhớ rất rõ, không ngờ người mà Hứa Bác Thuần mang đến để đối phó với Diệp Thiên lại là Levi.
“Levi thật sao!”
Nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trung niên, Potter Far lập tức bị sốc, anh ta chính là một trong số ít những người đang có mặt ở đây từng thấy qua Levi.
Gia tộc Potter của anh ta vô cùng có tiếng về võ thuật ở Pháp Bang và được mệnh danh là số một ở đây, còn Levi này lại có địa vị ngang hàng với bố anh ta, hai mươi năm trước đã đạt đến mức cao nhất của chí tôn võ thuật, hiện tại đã hai mươi năm trôi qua, bố của anh ta đã đạt đến cảnh giới siêu phàm, nên đương nhiên thực lực của Levi nhất định cũng sẽ không yếu.
Suy nghĩ của anh ta lập tức thay đổi, nghĩ rằng trời đã giúp mình, Potter Far vốn không thể nhìn thấu được Diệp Thiên nên mới không dám tùy ý làm bậy, nhưng hiện tại lại có một vị cảnh giới siêu phàm đến tìm Diệp Thiên, vừa hay anh ta có thể ngồi bên lề quan sát.
“Toi rồi!”
Sắc mặt của Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine lập tức trở nên nghiêm trọng, tim bắt đầu đập nhanh.
Cô biết rõ tính cách của Hứa Bác Thuần, có thù ắt báo, có thể mời được Levi đến có nghĩa là anh ta rất chắc chắn về việc đối phó với Diệp Thiên, rất có thể hôm nay Diệp Thiên sẽ bị chặt hết tứ chi, phần đời còn lại sẽ phải ngồi trên xe lăn mất.
Đôi mắt của Levi mở rồi nhắm lại, hoàn toàn không thèm đế ý đến bất kỳ ai đang có mặt ở đây, cho dù Potter Far có cao quý như thế nào thì ông ta cũng
chỉ nhìn lướt qua mà thôi.
Sau khi nhìn về hướng Hứa Bác Thuần đang chỉ, cuối cùng ông ta cũng chuyển sự chú ý, định một chiêu sẽ giải quyết xong vấn đề rồi quay về phục mệnh.
“Hửm?”
Ngay khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của Diệp Thiên, sắc mặt của ông ta đột nhiên đông cứng lại.