Chương
Nhưng hôm nay, ông ta lại phải không lưng cầu xin với một vãn bối nhỏ tuổi, chứng tỏ Tê Phong đã đến nước đường cùng, không còn đường đế đi nữa rồi.
Tê Văn Long không nhẫn nại được nữa, chuẩn bị đứng lẽn nói gì đó… Diệp Thiên lại khoát tay với cậu.
“Đừng vội, nếu chú Tê đã mời cô ta đến giúp đỡ, thì cứ nghe cô ta trả lời thế nào đã!”
Tê Văn Long nghe vậy, mới kiềm chế sốt ruột trong lòng, tiếp tục ngồi trên sô pha.
“Mộ Dung Thu Đệ này, cậu biết được bao nhiêu?”
Diệp Thiên nhìn Tê Văn Long, thuận miệng hỏi.
Tê Văn Long đè thấp giọng, nói bên tai Diệp Thiên: “Cô ta là con gái dòng chính duy nhất của nhà Mộ Dung, nghe nói, là cháu gái ruột của gia chủ nhà Mộ Dung, Mộ Dung Vô Địch!”
“Có thể nói cô ta là thiên chi kiêu nữ sinh ra đã ngậm thìa vàng, là công chúa quý giá của Trung Hái, trong nhà Mộc Dung, Mộ Dung Vô Địch cũng yêu thương cô ta nhất, ngay cả cháu trai duy nhất của nhà Mộ Dung, Mộ Dung Đoạn cung không được cưng chiều bằng cô ta!”
“Năm cô ta mười sáu tuổi, cô ta đã bắt đầu dùng sức ảnh hưởng của nhà Mộ Dung chiêu binh mãi mã ở Trung Hải và các tỉnh thành lân cận, mở rộng thế lực bản thân, lôi kéo rất nhiều người tài, trở thành “nữ vương” thế giới ngầm ở Trung Hải!”
“Toàn bộ thế lực thế giới ngầm Trung Hải đều nằm trong tay cô ta, mặc dù cô ta là con gái, nhưng chín mươi chín phần trăm con trai cũng không bằng được cô ta!”
“Cháu gái ruột của Mộ Dung Vô Địch?”
Diệp Thiên nghe vậy, khẽ sờ mũi, chuyện này ngược lại lại khiến cậu bất ngờ.
Mộ Dung Vô Địch, từng là cao thủ xếp thứ ba trên bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, được xưng là “Vạn Sư Biểu”, thuộc hạ dưới trướng có rất nhiều tướng lĩnh trong quân đội, trước cậu, ông ta còn từng đảm nhiệm tổng giáo quan của Nam Long Nhận, có thế nói là một võ giả chứa đầy huyền thoại.
Diệp Thiên vốn cho rằng, con cháu đời sau của ỏng ta, cũng sẽ là võ giả, nhưng Mộ Dung Thu Đệ lại là một người bình thường không hơn không kém.
Mặc dù khí thế Mộ Dung Thu Đề không tầm thường, sát khí trên người dày đặc, nhưng Diệp Thiên vừa nhìn đã nhận ra, Mộ Dung Thu Đệ chỉ là người bình thường không có nội công tu vi.
“Xem ra, đây chính là cái gọi là anh hùng tuổi xế chiều!”
“Mộ Dung Vô Địch có một thân tu vi bất phàm, nhưng lại không có một hậu duệ nào có tài năng văn võ song toàn!”
Cậu âm thầm lắc đầu, đối với chuyện này cũng có phần cảm khái.
Mà bên này, Mộ Dung Thu Đệ cũng đã có lời đáp.
Đối mặt với Tê Phong đang khom người, cô ta cũng không có vẻ mặt gì, lạnh nhạt lên tiếng.
“Tôi có thế đồng ý với ông, che chở nhà họ Tê!”
Tê Phong ngẩng đầu, nét mặt vui mừng, nhưng ông ta vẫn chưa kịp nói, thì câu tiếp theo của Mộ Dung Thu Đề đã khiến vẻ mặt ông ta thay đổi.
“Nhưng điều kiện đế gia nhập phe cách nhà Mộ Dung tôi, ông bắt buộc phải giao năm mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Tê Phong vào tay tôi” Thoáng chốc, Tê Phong hoàn toàn sững người.
Tập đoàn Tê Phong là tập đoàn niêm yết đã trải qua nhiều lần huy động vốn, giá trị thị trường mấy chục tỷ, mà ông ta thì nắm giữ năm mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn Tê Phong.