Chương
Huống hồ khi xưa, nhà Mộ Dung bị “bốn môn sáu tông” trong tiểu thế giới đuổi đi, ngay cả tổ tiên của nhà Mộ Dung cũng bị bọn họ giết chết. Điều này chứng tỏ thực lực của nhà Mộ Dung còn không được tính là đỉnh cao ở tiểu thế giới, làm sao có thể khiến Diệp Thiên chú ý được?
Lúc này, cậu ở đây trò chuyện với Mộ Dung Vô Địch chỉ là vì tôn trọng cống hiến của ông ấy đối với đất nước, quan trọng hơn là tình báo về Thi Tú Vân mẹ ruột cậu mà ông ấy nắm giữ.
“Nhà họ Long cũng là vì đối kháng với “sáu tông Huyền Môn” nên mới bị đuổi khỏi tiểu thế giới sao?”.
Mộ Dung Vô Địch hơi trầm ngâm, sau đó mới gật đầu đáp: “Đúng là nhà họ Long cũng bị “sáu tông Huyền Môn” đuổi khỏi đó, nhưng không giống với nhà Mộ Dung”.
“Bởi vì nhà họ Long mạnh hơn nhà Mộ Dung tôi rất nhiều”.
Mộ Dung Vô Địch đổi giọng, ánh mắt trở nên sắc bén hơn.
“Nhà Mộ Dung tôi bị đuổi khỏi tiểu thế giới vào hai trăm năm trước, nhà họ Long là từ ba trăm năm trước”.
“Theo lịch sử của nhà Mộ Dung ghi lại, ba trăm năm trước, gia chủ đời trước của nhà họ Long từng có ý định giành lấy một vị trí trên đỉnh cao của tiểu thế giới, sánh vai với “sáu tông Huyền Môn”!”.
“Tu vi của gia chủ nhà họ Long không hề thua kém những người quản lý của “sáu tông Huyền Môn”, cũng thật sự có năng lực đưa nhà họ Long lên đỉnh cao. Nhưng “sáu tông Huyền Môn” đã xưng bá tiểu thế giới quá lâu, sẽ không để bất cứ ai thay đổi cục diện chiếm lĩnh đỉnh cao của bọn họ. Do đó, bọn họ mới phát động tất cả lực lượng chiến đấu đỉnh cao, vây giết gia chủ đời trước của nhà họ Long”.
“Còn có chuyện này à?!”.
Diệp Thiên khẽ cười thành tiếng, ánh mắt sâu xa: “Có thể buộc “sáu tông Huyền Môn” phải điều động tất cả lực lượng chiến đấu đỉnh cao bao vây tấn công, thực lực của gia chủ đời trước của nhà họ Long chắc là rất đáng sợ”.
Mộ Dung Vô Địch trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy, gia chủ đời trước của nhà họ Long đối mặt với sự vây công của các cao thủ đỉnh cao trong tiểu thế giới cũng đã giằng co một lúc lâu, nhưng cuối cùng người ít vẫn không thể thắng được số đông, bị bao vây ở phía Nam tiểu thế giới”.
“Trong lịch sử của nhà Mộ Dung không có bất cứ ghi chép nào về sự sống chết của ông ta. Nhưng từ sau ngày đó, nhà họ Long đã chủ động rời khỏi tiểu thế giới, đến thế tục ẩn cư lánh đời, hóa thân thành Thiên Cơ Lâu”.
Diệp Thiên nghe đến đây cuối cùng cũng hiểu ra. Bất kể nhà Mộ Dung hay nhà họ Long đều từng chiếm một địa vị nhất định trong tiểu thế giới. Nhà họ Long còn mạnh đến mức đủ để uy hiếp bốn môn sáu tông, cho nên mới bị bốn môn sáu tông hợp sức tiêu diệt, buộc phải rời khỏi tiểu thế giới.
Nói vậy là trong tiểu thế giới, sáu tông phái đỉnh cao của Huyền Môn đúng là chiếm địa vị bá chủ tuyệt đối, không thể lung lay. Dù là mạnh như nhà họ Long cũng bị bọn họ chèn ép biến thành kẻ không còn nhà để về.
“Ông nhắc tới chuyện xưa của nhà Mộ Dung và nhà họ Long hẳn là có ý đồ của ông nhỉ?”.
Diệp Thiên nhìn về phía Mộ Dung Vô Địch, mìm cười: “Ong muốn tôi hiểu được độ mạnh của sáu tông Huyển Môn đúng không?”. Mê Dung Vô Địch mim cười, không phủ nhận. “Quả nhiên chuyện gì cũng không giấu được Diệp thiên nhân. Đúng vậy, tôi muốn để cậu có khái niệm cụ thể về địa vị của sáu tông Huyền Môn ở tiểu thể giới.
“Bởi vì thân phận của mẹ cậu có liên quan đến một trong sáu tông”.
“Cái gì?”.
Diệp Thiên nghe vậy, ánh mắt thay đổi.