Chương
Chuông cổ tạo hóa là pháp khí mạnh được lưu truyền từ thời thượng cổ, nó chỉ được lưu truyền trong nội bộ của nhà họ Thi, do các trưởng lão của nhà họ Thi liên thủ lại để trông coi, mỗi khi có người mới lên kế nhiệm thì người đó chỉ cần hành lễ với chuông cổ tạo hóa nếu nhận được sự công nhận của chuông cổ thì sẽ có thể nhận được sự bảo vệ, vào thời khắc quan trọng sẽ trở thành bí kỹ cứu mạng.
Chuông cổ tạo hóa mặc dù không có sức mạnh tấn công đặc biệt nhưng lại là vũ khí phòng ngự hàng đầu trong thế giới tu tiên.
“Thứ này đã giữ được mạng cho ông?”
Diệp Thiên chớp mắt, vẻ mặt lại lạnh lùng trở lại.
“Hừ, thằng nhóc, mày muốn giết tao, còn non lắm!”
Thi Đoạn Uyên trầm giọng nói: “Bản lĩnh của nhà họ Thi tao vượt xa sức tưởng tượng của mày, muốn đối đầu với nhà họ Thi đúng là hoang tưởng!”
Hắn nhìn thẳng vào Diệp Thiên, ánh mắt đằng đằng sát khí, ý nghĩ muốn chiêu mộ Diệp Thiên lúc trước biến mất hoàn toàn.
“Tất cả những chuyện mày làm hôm nay tao sẽ ghi sâu trong lòng, loại mất dạy như mày chỉ là thằng nghiệt tử điên cuồng, nhà họ Thi chúng tao không cần!”
“Đợi tao trở về nhà họ Thi tao sẽ cho mày vào danh sách những kẻ phải giết, mày và thằng em trai mày đừng hòng chạy thoát!”
Hắn nói xong liền phi thẳng lên trời, chuông tạo hóa cũng phi theo bao bọc xung quanh cơ thể hắn.
Thấy Thi Đoạn Uyên định chạy trốn, Diệp Thiên khẽ bật cười thành tiếng.
“Ông nghĩ chỉ với cái vỏ rùa kia mà có thể giữ được phân thân của mình sao?”
Cậu tự cười khẩy, khóe miệng cong lên lạnh lẽo.
“Hôm nay, ông không chạy thoát được đâu!”
Cậu vừa dứt lời thì dao cấp hồn cũng vừa bay về rồi lại tiếp tục tấn công chuông tạo hóa.
“Đồ ngu, đây là chuông cổ tạo hóa, được làm bằng chuông Đông Hoàng của Đông Hoàng của Đông Hoàng Thái Nhất thời kỳ thượng cổ, có tám phần uy năng, muốn phá vỡ lực phòng thủ này đúng là không biết tự lượng sức mình!”
Thi Đoạn Uyên không thèm để ý đến sự tấn công của Diệp Thiên, tiếp tục bay đi, chuẩn bị rời khỏi nơi này, có sự bảo vệ của chuông cổ tạo hóa, hắn sẽ không lo Diệp Thiên làm hại tới mình.
Đợi đến khi hắn trở về tiểu thế giới sẽ phái cao thủ đỉnh cao ở trong gia tộc tới tiêu diệt Diệp Thiên.
“Rì rì!”
Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì một âm thanh rung nhẹ lướt qua bên tai.
Cơ thể hắn đang trong không trung, một lưỡi kiếm màu đỏ chói xuyên qua trán hắn, lúc này thần hồn phân thân của hắn đã bị rút sạch toàn bộ.
Giây phút thần hồn của hắn rời khỏi cơ thể, chỉ nghe thấy hắn thốt lên đầy kinh hãi.
“Không thể nào…”
Hắn vừa dứt lời thì chuông cổ tạo hóa sáng lấp lánh cũng dần tan biến!
Cơ thể của Thi Đoạn Uyên khựng lại trong không trung, khi thần hồn bị hút ra, hắn vẫn không hiểu, hắn đã sử dụng cả chuông cổ tạo hóa món pháp khí phòng ngự thời thượng cổ là con át chủ bài giữ mạng gia truyền của nhà họ Thi rồi, mà vẫn bị một chiêu của Diệp Thiên giết chết.