Chương
Sau đó, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Qua màn hình, bọn họ nhìn thấy rõ ràng, một chiếc tàu chiến khổng lồ được chế tạo bằng thép tinh thuần, trang bị nhiều vũ khí hiện đại hóa cao cấp lại bị xẻ ra từ bên trong, bị chém thành hai nửa ngay tại chỗ.
Một kiếm chém tàu chiến!
“Vù!”.
Giữa đất trời, ánh kiếm tung hoành. Diệp Thiên đạp chân trên hư không, lưỡi kiếm màu xanh lam phóng ra từ giữa lòng bàn tay cậu, chém xuống tàu hộ vệ săn ngầm ở bên dưới.
Thanh kiếm này là cậu dùng chân nguyên hội tụ sức mạnh tinh thần phát ra, hai luồng sức mạnh hỗ trợ lẫn nhau, lập tức kéo ra một đường sáng dài mấy trăm mét. Trước vô số ống kính, thanh kiếm chém đứt con quái thú sắt thép vô cùng cứng rắn thành hai nửa.
Thân tàu khổng lồ bị xẻ ra từ bên trong, đứt làm hai, sau đó chìm xuống biển sâu. Những sĩ quan binh lính ở trên tàu cũng bị sóng biển cuốn đi, kéo vào vòng nước xoáy.
Cảnh tượng này được phát sóng trên đài truyền hình của nhiều quốc gia. Giờ phút này, vô số người sợ đến mức tái mét mặt mày, cứng đờ như tượng.
Đây giống như đang xem bộ phim Siêu anh hùng của Hollywood vậy, hơn nữa chắc chắn còn chân thực trực quan hơn những hình ảnh làm bằng kĩ xảo. Lực xung kích đó khó mà hình dung được.
Trong phút chốc, những người trước kia từng nghi ngờ video siêu nhân lam quang là giả đều phản ứng lại, đó là một sự tồn tại chân thực. Trên đời này thật sự có sự tồn tại đáng sợ dùng cơ thể máu thịt lay động tàu chiến bằng sắt thép, đối đầu trực diện với vũ khí hiện đại hóa.
Lúc này, sự tồn tại đáng sợ kia đang đối đầu trực diện với một hạm đội siêu cấp có thể xưng bá Thái Bình Dương.
“Nhát kiếm thật đáng sợ!”.
Trước màn hình máy tính, các thành viên của liên minh võ thuật như Long Định Thiên đều kinh ngạc thốt lên.
Bọn họ cứ ngỡ đối mặt với sự tập kích bằng hỏa lực điên cuồng như thế, Diệp Thiên sẽ chọn cách chạy trốn. Nhưng giờ phút này, bọn họ biết mình đã sai hoàn toàn.
Diệp Thiên không chỉ không rời đi, mà còn chủ động tấn công, một kiếm chém rời một chiếc tàu chiến. Điều này chứng tỏ cậu sẽ chân chính nghênh chiến Hạm đội của Hợp chúng quốc.
Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử loài người, cao thủ võ thuật chiến đấu trực diện với quân đội của nước lớn.
“Diệp Lăng Thiên định nghênh chiến trực diện thật sao?”.
Đạm Đài Tô Mộc dao động ánh mắt, cảm thấy khó tin.
Cô vốn cho rằng Diệp Thiên một mình chiến đấu với mười sáu Thẩm phán vương ở tháp Eiffel đã là hết khả năng của cậu. Nhưng nhìn một kiếm chấn động đất trời của Diệp Thiên, cô mới hiểu, bọn họ đã đánh giá thấp năng lực của Diệp Thiên.
Một kiếm chém tàu chiến, cô ngẫm lại trong số những người mà cô biết trên thế giới này, chỉ có một mình Diệp Thiên làm được mà thôi!
“Một kiếm của Diệp Lăng Thiên đã vượt qua phạm trù kĩ xảo, thực lực của cậu ta rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào?”.
Đại sư Trí Đức lắc đầu khẽ than. Khi xưa ở thủ đô, ông ấy vì cứu chưởng môn của Võ Đang mà đối đầu với Diệp Thiên một lần. Khi đó, ông ấy chỉ dùng ba phần chân nguyên, Diệp Thiên lại chỉ có thể đánh ngang sức với ông ấy.
Nhưng giờ đây, chưa tới một năm mà Diệp Thiên đã nhảy vọt, đứng trên đỉnh đầu tất cả bọn họ!
Những thành viên khác của liên minh võ thuật cũng vô cùng cảm khái, nhìn màn hình đến xuất thần. Thời khắc này, bọn họ tôn kính Diệp Thiên từ tận đáy lòng.