Chương
“Cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?”.
Trong đại sảnh nhà họ Diệp, Diệp Vân Long chắp tay sau lưng, ngửa đầu nhìn vô số luồng sáng phóng vọt về phương xa, trong lòng không khỏi chấn động.
Ông ta biết cuộc chiến hoàng cấp sắp nổ ra, mà ông ta thân là võ giả Hoa Hạ, vốn cũng định ra trận, sau này có thể mượn cơ hội này tiến vào tiểu thế giới, đoàn tụ với Thi Tú Vân. Nhưng bởi vì “sự ra đi” của Diệp Thiên, cuối cùng ông ta vẫn xua tan ý nghĩ này.
Bây giờ cuộc chiến sắp bắt đầu, các nước lớn trên thế giới đều tràn ngập nguy cơ, huống hồ là những gia tộc phụ thuộc vào nước lớn như bọn họ.
Bây giờ Diệp Thiên không còn, sức chiến đấu mạnh nhất của nhà họ Diệp chỉ có một mình ông ta. Ông ta nhất định phải bảo vệ được nhà họ Diệp, hoàn thành “di nguyện” của Diệp Thiên.
Ngày hôm nay, ở các nơi trên thế giới, vô số luồng sáng phóng vọt lên trời, thực sự là gió nổi mây vần. Các nước lớn lần lượt sử dụng sự giám sát cường độ cao nhất. Các hạm đội ở mỗi vùng biển lần lượt ra trận, ngẫu nhiên kiểm tra phong tỏa vùng biển mà các cao thủ xuất hiện, không dám lơi lỏng chút nào.
Không chỉ có những cao thủ trong tổ chức bảo vệ của các nước lớn như Trại tập trung chiến thần, Giáo triều, Ánh sáng của vùng đất tuyết, Mắt của đế quốc kéo đến như mây, mà những tổ chức lâu đời trên thế giới như La Võng cũng xáo động.
Trong lúc những cao thủ đỉnh cao đương thời xuất phát đến nơi Tiên Môn mở ra, không ai biết ở vực sâu dưới đáy biển bên dưới Tiên Môn, bóng người im lặng ngủ say kia bỗng nhiên động đậy.
Đôi mắt cậu vẫn nhắm chặt, nhưng tay phải lại khẽ đưa lên, sau đó năm ngón tay nắm lại thành quả đấm.
Trên đỉnh Tiên Môn, một trận sấm sét cực lớn bỗng nhiên giáng xuống, sau đó hóa thành vô số đốm lửa sấm sét nhỏ bé, nổ ra trên mặt biển.
Mùi hôi thối của xác tôm cá thối rữa hội tụ thành khí mê-tan, lửa đỏ sấm sét vừa bén vào nó lập tức bùng cháy, kéo dài nghìn mét trên bờ biển.
Rồng bay trên chín tầng trời, phượng biết niết bàn trùng sinh, đợi ngày sấm dậy trời cao, sẽ là lúc đế vương trở lại!
“Ầm ầm!”.
Sấm sét màu xanh tím xuất hiện giữa đất trời, khí mê-tan vừa tiếp xúc là bốc cháy, bên bờ Thái Bình Dương dựng lên một bức tường thành bằng lửa hơn nghìn mét.
Phía trên tường thành bằng lửa là Tiên Môn vừa mới mở ra không lâu. Linh khí bên trong phun trào, tiên khí lượn lờ, hình thành một cảnh tượng thần kì cùng với ngọn lửa từ sấm sét.
Xung quanh vùng biển này có không ít tàu tuần tra của các nước hoặc tàu đánh cá đi ngang, nhìn thấy cảnh tượng này thì đều sợ đến mức quay đầu bỏ chạy, không dám đến gần.
Sâu dưới đáy biển, tay phải của Diệp Thiên duỗi thẳng lên trời, như muốn nắm lấy bầu trời. Sức sống của cậu cũng phục hồi nhanh chóng vào lúc này, hình như có dấu hiệu tỉnh giấc.
“Vù!”.
Ngay lúc đó, một luồng sáng kì dị bùng lên. Sâu dưới đáy biển, ánh sáng vàng tỏa ra, hình ngôi sao sáu cánh khổng lồ chợt hiện lên. Sau đó, sáu góc nhọn của ngôi sao đều có tia sáng màu vàng xoắn tới, trói chặt lấy cơ thể cậu.
Nó giống như Khổn Tiên Tỏa trong Tây Du Ký, những tia sáng vàng lượn vòng quanh cơ thể Diệp Thiên, hầu như bọc cậu thành cái kén.
Dấu hiệu sinh tồn vốn đang hồi phục nhanh chóng trên người cậu bị những tia sáng hút ra, sau đó hóa thành nguồn sức mạnh của ngôi sao sáu cánh khổng lồ. Cuối cùng, đôi mắt nhắm chặt của Diệp Thiên vẫn không mở ra, tay phải cũng buông xuống theo, trở lại yên tĩnh một lần nữa.
Không thể không nói, người đàn ông tóc vàng đến từ Trại tập trung chiến thần quả là có tầm nhìn xa trông rộng.
Mặc dù dấu hiệu sống của Diệp Thiên mất đi, nhưng xác thịt lại không hề hư tổn. Ông ta lo rằng Diệp Thiên sẽ xuất hiện biến số gì đó nên đã bày bố “Hoàng Kim Chiến Thần Trận” ở đây.