Chương
“Còn các người nữa, nếu đã thích lấy nhiều đánh ít thì Hoa Hạ tôi nghênh chiến đến cùng”.
Cuộc chiến của hoàng cấp vốn dĩ đã gây ra tiếng vang, liên minh võ thuật đã rơi vào tình thế các tổ chức bảo vệ của bốn nước khác bao vây, đã không thể thay đổi được gì, nhưng bây giờ Diệp Thiên bỗng đến đây, chỉ một câu nói đã xoay chuyển tình thế.
Mặc dù Diệp Thiên chẳng qua chỉ có một mình nhưng mọi người đều biết rõ đây là người đứng đầu thế giới. Lúc đầu Diệp Thiên chỉ dựa vào sức mình giết sạch toàn bộ mười sáu thẩm phán vương của viện trọng tài. Phải biết là mười sáu người này đủ để sánh ngang với các cường giả hoàng cấp đỉnh cao như Hồng Y chủ giáo, Kẻ Hủy Diệt, Asgard, Neil Woods. Một mình Diệp Thiên tương đương với sức mạnh của mười sáu người, một khi sức chiến đấu này đến gần liên minh võ thuật thì bốn tổ chức người bảo vệ tổ quốc lớn cũng không dám nói là có thể chèn ép được cậu.
“Diệp Thiên Lăng, cậu thật lớn lối”.
Bầu không khí trên bầu trời sa mạc gần như cực kỳ căng thẳng, nhưng đúng lúc này Chiến Thần Khát Máu trước giờ ngông cuồng cười nhạo một tiếng, bỗng tiến đến trước một bước đứng trước mặt Diệp Thiên.
“Cậu nghĩ được mọi người công nhận là người đứng đầu thế giới thì có thể xem thường anh hùng trên thế giới sao? Lúc bọn tôi xưng bá thế giới, còn không biết cậu đang ở đâu kia kìa”.
“Nếu không phải những người khác của doanh trại tập trung chiến thần thống nhất quyết định muốn đối phó với cậu bằng vũ khí hiện đại hóa, thì tôi đã tìm đến cậu rồi so cao thấp với cậu từ lâu rồi”.
“Bây giờ cậu chưa chết thì tốt quá, hôm nay tôi muốn thử xem cậu có bản lĩnh gì ở trong trận chiến của hoàng cấp”.
Chiến Thần Khát Máu biết Diệp Thiên rất mạnh, dù sao cũng là người có thể sống sót trong bom phá hủy oxy, có là ông ta thì cũng không dám nói có thể làm được.
Nhưng mạnh thì mạnh vậy, ông ta vẫn rất có tự tin vào chính bản thân mình. Mặc dù thực lực của ông ta chỉ ở hoàng cấp đỉnh cao nhưng ông ta đã kết nối được với bóng chiến thần Hercules của “chiến thần Thiên Giới” giống chiến thần Hoàng Kim rồi, có nó hỗ trợ ông ta có thể triển khai được sức mạnh vượt cả hoàng cấp đỉnh cao.
Ông ta biết sức mạnh này chưa chắc có thể thắng được Diệp Thiên, nhưng ông ta thầm nói sẽ không để quá thảm hại, đủ để có tự cách so cao thấp với Diệp Thiên.
Trên bầu trời, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Diệp Thiên và Chiến Thần Khát Máu, các cao thủ hoàng cấp chưa từng tận mắt nhìn thấy Diệp Thiên đánh nhau với người khác cũng đều tỏ ra rất phấn khích, muốn tận mắt nhìn thấy sức mạnh của người đứng đầu thế giới rốt cuộc thế nào.
“So cao thấp với tôi?” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đúng lúc này Diệp Thiên ngước mắt lên lướt nhìn Chiến Thần Khát Máu, sau đó khẽ lắc đầu.
“Chỉ một mình ông vẫn không có tư cách đó”.
Vừa dứt lời, Diệp Thiên giơ tay phải lên chỉ vào Chiến Thần Khát Máu.
“Hửm?”
Chiến Thần Khát Máu cách Diệp Thiên đến một trăm mét nhưng ngay lúc Diệp Thiên giơ tay lên, ông ta có cảm giác không ổn.
Chân nguyên cả người ông ta bị kích động, ông ta muốn sử dụng nguyên khí trời đất quanh người để phòng vệ nhưng lại có cảm giác chỉ thoáng chốc mình dường như đã mất đi liên hệ với môi trường xung quanh, bị cô lập hoàn toàn ở một không gian khác, thậm chí ngay cả chân nguyên trong cơ thể ông ta cũng bắt đầu đình trệ.
Điều này thực sự giống khi Long Định Thiên đối đầu với các đại diện của sáu tông Huyền Môn trước đây.