Chương
“Cho dù cậu có cố gắng như thế nào, khi cậu mạnh đến một cảnh giới mức độ nhất định cậu sẽ vì sự khác biệt và đặc tính của giới thế tục gặp phải bức tường khó có thể vượt qua được!”
Đôi mắt Ma Tây Loner trở lên sâu sắc, giọng nói vang vọng nghìn dặm.
“Bức tường này còn gọi là ‘tường thứ nguyên’!”
“Tường thứ nguyên không phải là thông qua sự cố gắng tu luyện của bản thân để đạt được sự đột phá, chỉ có người tu tiên chân chính mới có thể đột phá thứ nguyên sánh với thần linh tiên nhân!”
Ông ta buông lỏng tay dường như muốn thể hiện ý đồ của mình.
“Chiêu vừa rôi cia tôi, chắc cậu đā hiểu có ý nghĩa gì rôi chứ!”
“Gia nhập vào gia tộc Treland của chúng tôi đi”
“Cánh cửa trưường sinh bất diệt đang mở cho cậu đó!”
Cát vàng trải dài xa tít chân trời, trong khoảng không mờ ảo, chỉ có giọng nói của Ma Tây Loner vang dội bốn phía.
Rất nhiều cao thủ đều im lặng không lên tiếng, chỉ chăm chú nhìn nhân vật sống mây trăm năm như một vị đại ma.
Vừa rồi cảnh tượng Ma Tây Loner chỉ dùng một chiêu tiêu diệt Kẻ Hủy Diệt vẫn còn rõ mồn một trong tâm trí bọn họ, không ai dám khinh thường vị tộc trường gia tộc Ireland này.
Bây giờ ông ta lại còn mở lời mời Diệp Thiên, mở ra con đường trường sinh cho Diệp Thiên, đúng là khiến rất nhiều vị cao thủ ở đây vừa ngưỡng mộ vừa đố kỵ.
Trường sinh khó như lên trời, trong lịch sử giới võ thuật, rất nhiều cao thủ vì đi tìm con đường trường sinh không biết đã chịu bao nhiêu gian khổ chông gai, nhưng cuối cùng cũng gục ngã trước cánh cửa sắt này.
Vậy mà bây giờ cơ hội đến với Diệp Thiên dễ như trở bàn tay, thậm chí còn có người tu tiên thật sự đích thân mở lời mời, ai mà không ao ước?
Nhưng mà cho dù như vậy cũng không có ai dám cất nửa lời, bọn họ hiểu rõ chỉ có người mà gia tộc Ireland công nhận mới có thể trở thành thành viên của bọn họ, mà người đứng đầu bây giờ chính là Diệp Thiên, chỉ cậu mới có được tư cách này thôi.
“Trường sinh bất diệt!”
Diệp Thiên khẽ lẩm bẩm, ánh mắt hơi lay động.
Cậu đã từng nghĩ tới bản thân luyện võ chế kỹ rốt cuộc là vì cái gì.
Trước kia là vì có thể trở lại thủ đô rồi bước vào cánh cửa nhà họ Diệp, chứng minh bản thân rời khỏi nhà họ Diệp rồi vẫn có thể bước tới đỉnh cao.
Sau khi đã giải quyết xong ân oán của nhà họ Diệp, khúc mắc trong lòng cậu đã được gỡ bỏ, cậu chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường, nhưng vì lời tiên đoán của Thông Thiên Kính cậu đã cảm thấy áp lực càng nặng hơn, cho nên cậu luôn ý thức được bản thân phải mạnh hơn nữa để có năng lực bảo vệ tất cả khi kiếp nạn mà Thông Thiên Kính đã dự báo đến.
Nhưng bây giờ Tiên Môn đã mở, phương pháp trường sinh cũng đang bày ra trước mặt cậu.
Ma Tây Loner vẫn vui vẻ mỉm cười, không hề nôn nóng mà còn đầy tự tin.
Bất cứ cao thủ nào, cho dù là kiêu ngạo ngang ngược thế nào, chỉ cần nghe thấy hai từ “trường sinh” đều không khỏi suy nghĩ, đây là là sức quyến rũ to lớn của trường sinh bất diệt.
Ồng ta tin rằng, Diệp Thiên sẽ cho ông ta một đáp án hài lòng.
Cứ tưởng sẽ xảy ra một cuộc chiến giữa các cao thủ hoàng cấp, nhưng vì sự xuất hiện của Diệp Thiên và người trong gia tộc Ireland, không khí bỗng trầm lặng xuống, một khoảng trời tiêu điều, chỉ có bãi cát vàng chuyển động, không khí vô cùng trầm lặng.