Chương
“Keng!”
Nửa trước của thanh kiếm hoàng kim phát ra nguồn sức mạnh hừng hực như hỏa tinh giống như thanh kiếm khổng lồ đang chém vào một bức tường vô hình. Nhưng chỉ được tầm mười giây thì thanh kiếm phát ra tiếng ong ong và vỡ vụn bay lả tả.
“Phụt!”
Hàng trăm người chấp pháp của Chấp Pháp Đường đều tái mét mặt, đồng loạt phun ra máu tươi, chật vật lùi lại một bước.
Cảnh tượng đó khiến cho rất nhiều đệ tử môn nhân của nhà họ Thi đều phải nín thở. Hoàng Kim Chấp Pháp Kiếm đủ khả năng giết chết cả người có cảnh giới truyền thuyết mà lại không thể khiến Diệp Thiên bị thương lấy nửa phần, ngược lại cậu còn có thể tấn công hàng trăm người bị thương cùng một lúc.
Đến lúc này thì cả tám vị thống lĩnh đều cảm thấy chấn động, sắc mặt trông vô cùng khó coi. Bọn họ không ngờ rằng Diệp Thiên lại mạnh như vậy.
“Giết tôi sao?”
Diệp Thiên cười châm chọc: “Dựa vào chút sức lực này ấy à?”
Cậu vừa dứt lời thì vươn tay ra ấn về phía về phía thiên tài số một được mọi người sùng bái của Tứ Tượng Tông.
Liêm Hình với cơ thể cao gần một mét chín mà bị diệp Thiên xách qua cả đầu cậu.
Lúc này Liêm Hình chẳng thể giãy giụa, chỉ cảm thấy vừa tức giận vừa xấu hổ, thật chỉ muốn kiếm cái lỗ mà chui xuống.
Liêm Hình là thiên tài số một của Tứ Tượng Tông, là thánh tử trong tương lai, lại xếp thứ ba trong Huyền Môn, đi tới đâu cũng đều nhận được sự tôn sùng, người ái mộ vô số. Một sự sỉ nhục như thế này đúng là Liêm Hình chưa từng trải qua.
Điều khiến Liêm Hình khó chấp nhận nhất là bị một người trông vô cùng bình hường nhấc lên, lại còn cùng tuổi với cậu ta, thậm chí còn ít tuổi hơn.
“Đồ nghiệt tử, cậu muốn làm gì?”
Thấy hành động của Diệp Thiên, bốn vị trưởng lão cùng với tám vị thống lĩnh đều co đồng tử và quát lên.
Dù bọn họ vô cùng tức giận nhưng lúc này Liêm Hình đang nằm trong tay Diệp Thiên nên không dám khinh suất.
“Diệp Thiên đừng làm loạn!”
Bố của Thi Tú Vân là Thi Trảm Nguyên lúc này cũng xuất hiện. Ông ấy nhìn Diệp Thiên với biểu cảm cực kỳ khó coi.
“Liêm Hình là đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông. Nếu cháu giết cậu ta thì đây không còn là chuyện của nhà họ Thi nữa mà là đã trở thành kẻ địch của cả Tứ Tượng Tông, đừng làm chuyện ngốc nghếch!”
“Hừ, đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông sao?”
Diệp Thiên chẳng buồn quan tâm, chỉ thản nhiên lên tiếng: “Khi các người tìm anh ta tới hành hình đối với tôi thì có nghĩ tới điều đó không?”
“Bất luận là ai, chỉ cần là người muốn giết tôi thì đều chỉ có một kết cục!”
Cùng với từ cuối cùng vang lên thì cả cơ thể của Liêm Hình dâng lên trong không trung, sau đó dưới sự chứng kiến của hàng nghìn người cơ thể Liêm Hình bỗng nổ tung và hóa thành tro bụi.
Thiên tài số một của Tứ Tượng Tông chết rồi! Khốn nạn.
Nhìn thấy Liêm Hình không còn, Kiệt trưởng lão không thể nhịn thêm được nữa, ông ta đứng bật dậy, sát ý ngập trong ánh mắt.
Còn Diệp Thiên thì chỉ phẩy tay mỉm cười.