Chương
Vừa hỏi xong ông ta liền cảm thấy bản thân vô cùng ngớ ngẩn, mặc dù Vân Thiên Điện là môn phái đứng đầu trong sáu tông Huyền Môn, nhưng thực lực chỉ hơn Thần Ý Môn, Tứ Tượng Tông, Tam Nhất Môn, Long Tượng Tông, Lưu Vân Tông và các siêu cấp môn phái khác một chút mà thôi, nếu Vân Thiên Điện sử dụng toàn bộ sức mạnh để đấu với một trong các môn phái đó thì vẫn có thể nắm chắc phần thắng, nhưng nếu đấu đồng thời với tất cả các môn phái còn lại thì chẳng khác nào đang tự tìm đường chết.
Hai trong sáu môn phái của sáu tông Huyền Môn kết hợp lại cũng đủ để đánh ngang sức với Vân Thiên Điện, huống chi là một mình Vân Thiên Điện địch năm?
Nhưng sắc mặt của Thiên Luân lại vô cùng ôn hòa, gã nở nụ cười quái dị, sau đó chậm rãi gật đầu.
“Không sai, đó là ý của tôi!”
“Vân Thiên Điện của ông luôn được Đại Thiên Cung giúp đỡ nên mới có thể đứng đầu sáu tông Huyền Môn, bây giờ tôi muốn đưa Vân Thiên Điện lên một tầm cao mới, trở thành bá chủ của tiểu thế giới!”
“Tôi muốn ông lãnh đạo các cao thủ tu sĩ của Vân Thiên Điện đi tiêu diệt hết năm môn phái còn lại trong sáu tông Huyền Môn!”
Vân Thiên Chân Quân nghe xong lập tức ngơ ngác, muốn Vân Thiên Điện xưng bá ở tiểu thế giới, trở thành độc tôn, ông ta chỉ dám tưởng tượng ra cành như vậy ở trong mơ mà thôi, nhưng thực tế thì tuyệt đối không thể.
Ông ta lập tức lắc đầu: “Thiên Luân đại nhân, nếu Vân Thiên Điện tôi có thể thống lĩnh tiểu thế giới, đương nhiên sẽ cố gắng hết sức, nhưng chúng tôi nào có được sức mạnh như vậy chứ!”
“Muốn tiêu diệt năm môn phái Huyền Môn kia căn bản là chuyện không thế, cho dù tôi có huy động tất cả cao thủ của Vân Thiên Điện đi nữa thì đừng nói là năm môn phái, ngay cả một trong số đó cũng đã khiến chúng tôi thắng một cách thê thảm!”
“Thắng thê thảm?”
Thiên Luân nghe xong liền nở nụ cười chế nhạo.
“Vân Thiên, ông cũng biết người biết ta đấy!”
Vân Thiên Chân Quân không biết phải đáp lại thế nào, chỉ đành cười trừ đợi Thiên Luân nói tiếp.
Giây tiếp theo, bỗng một tia sáng sắc bén lóe lên trong mắt Thiên Luân.
“Thực lực của Vân Thiên Điện hiện tại quả thực rất khó để có thể quét sạch năm môn phái khác, nhưng ông đừng quên, phía sau Vân Thiên Điện còn có Đại Thiên Cung, có Thiên Luân tôi đây!”
Nói xong, gã đưa tay lên, một luồng ánh sáng rực rỡ bay ra từ giữa ống tay áo, kéo thành một vệt hình cầu vòng bên trong chính điện.
Phía trên dải cầu vòng có một luồng linh lực vô cùng mạnh mẽ, so với linh lực của tiểu thế giới hiện tại thì còn mạnh hơn gấp mấy lần, giống như một động tiên thu nhỏ đang trải qua quá trình củng cố, nhưng lại bị vệt cầu vồng đó chiếu qua, Vân Thiên lập tức cảm nhận được chân lực vốn đã trì trệ nhiều năm trong cơ thể đang càng lúc càng dâng trào.
“Chẳng lẽ…”, Vân Thiên Chân Quân cuối cùng cũng nhìn rõ thứ phát ra ánh sáng cầu vồng trên đầu mình, đó là một chiếc bút lông cổ.
Bút lông quét tới đâu, linh lực nhanh chóng mở rộng tới đó, cả không gian trời đất cũng khẽ rung lên, dường như không thể chịu được luồng linh khí nặng nề áp đảo này.
“Ồng đoán không sai!”
Thiên Luân nhấc nhẹ ngón tay lên, ánh mắt tỏ ra lãnh đạm.
“Đây là báo vật thứ ba của Đại Thiên Cung, Thiên Linh Bút!”
“Là Thiên Linh Bút thật sao!”
Vân Thiên Chân Quân tỏ ra kinh hoàng: “Người ta đồn rằng Thiên Linh Bút có thể thay đổi được môi trường và tu vi của con người, ngay cả một người tu tiên không có thiên phú thì Thiên Linh Bút cũng có thể lấp đầy khoảng trống đó để người đó có thể trở thành cao thủ, tôi vốn cho rằng đây chỉ là truyền thuyết, không ngờ lại là sự thật sao!”