Chương
Bọn họ làm sao biết được, ngay từ câu nói đầu tiên của Diệp Thiên khi bước vào đại sảnh đã làm cho Cao Hách có ý định giết cậu rồi.
“Ý niệm hoá kiếm?”
Yến Khinh Vũ vừa thốt lên thì bàn tay đã được đặt trên vai Diệp Thiên, cậu muốn kéo cô lại, tự mình đỡ đòn.
Nhưng khi cô kéo ra thì đột nhiên phát hiện Diệp Thiên không hề động đậy, hai chân giống như đang cắm rễ xuống đất.
“Keng!”
Trong chớp mắt, lốc xoáy hình tròn đã chém vào ngực Diệp Thiên, nhưng cảnh tượng Diệp Thiên bị chặt làm hai như người của Thần Ý Môn tưởng tượng vân không xảy ra, ngược lại cơ thể cậu còn cứng đến mức làm cho luồng khí nổ tung, hoá thành những đốm sáng trên không trung.
“Hể?”
Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người trong Thần Ý Môn đều sửng sốt, ngay cả Cao Hách cũng tỏ ra kinh ngạc.
Diệp Thiên vỗ ngực, trong mắt ánh lên vẻ lạnh lùng.
“Tôi chỉ định đến để nói chuyện với anh, nhưng anh lại ra tay trước!”
“Vậy tốt thôi, đơn giản hơn rồi, tôi đã tiếp một kiếm của anh rồi, bây giờ đổi lại anh tiếp một kiếm của tôi nhé!”
Vừa dứt lời, ánh mắt Diệp Thiên đột nhiên sáng lên, một đạo kiếm khí
khổng lồ trực tiếp xuyên qua trần của sảnh hội nghị, một nửa bầu trời đều bị bao phủ trong phạm vi tấn công của kiếm khí, sau đó lập tức chém về phía Cao Hách.
Ngay tức khắc, đồng tử của đám người Cao Hách lập tức co rút lại,ngay cả người đàn ông trung niên một mắt của Thần Ý Môn nãy giờ không phản ứng kịp, lúc này sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi, trong mắt ông ta hiện lên vẻ hoảng sợ!
“Keng!”
Kiếm khí khổng fô chém ngang bầu trời, trực tiếp cắt trần đại sảnh thành hai phần, sau đó chém từ trên không xuống chỗ đám người Thần Ý Môn.
“Cái gì?”
Cảm nhận được sức mạnh của kiếm khí, những kẻ của Thần Ý Môn lúc nãy còn chế giễu Diệp Thiên, bây giờ không dám tin vào mắt mình, còn đồng tử Cao Hách cũng lập tức co rút lại, trong lòng đầy kinh hãi.
Hắn cảm nhận được dao động của sức mạnh tinh thần trên kiếm khí này vô cùng mạnh mẽ, rõ ràng là nó mạnh hơn rất nhiều so với kiếm khí mà Cao Hách ngưng tụ vừa rồi, cũng có thể nói Diệp
Thiên chính là một tu sĩ thần năng, hơn nữa còn mạnh hơn hắn rất nhiều.
“Sức mạnh tinh thần của cậu ta còn mạnh hơn mình, làm sao có thể như vậy được?”
Cao Hách nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, không thế nào chấp nhận được, một tên nhóc vô danh như Diệp Thiên mà lại có sức mạnh tinh thần hơn hắn sao, chỉ mỗi điểm này cũng đủ để phá huỷ tất cả những kiêu ngạo trước đây của hắn.
Còn người đàn ông trung niên bị mù một mắt phía sau đã lập tức biến sắc ngay từ khi Diệp Thiên chuyển hoá thần niệm thành lưỡi kiếm, trong chớp mắt, ông ta đã kịp phản ứng, sau đó lao tới chỗ đám người Cao Hách, phất tay một cái, áo choàng đen trên người ông ta đột nhiên mở rộng, lập tức biến thành một tấm khiên hình vuông màu đen dài mấy chục thước, chắn trên đỉnh đầu mọi người.