Chương
“Cái gì mà thái tử nhà họ Thi. Nếu như không phải vì mẹ tôi thì tôi chả thèm có bất cứ liên quan gì đến nhà họ Thi!”
Vẻ mặt Diệp Thiên bình tĩnh, trong giọng điệu có chút khinh thường.
Yến Khinh Vũ biết tính tình của Diệp Thiên, lại thấy Tứ Tượng Tông càng ngày càng gần, một người vốn luôn tỏ ra mạnh mẽ như cô ta chợt trào dâng cảm giác lo lắng, giống như một cô gái bình thường sắp gặp bộ mẹ của người yêu mình vậy.
“ớ?”
Đi được nửa đường, Diệp Thiên đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt hơi thay đổi.
Cậu cảm giác được trên đỉnh núi Tứ Tượng, trong khu vực mới xây dựng của gia tộc họ Thi có một nguồn sức mạnh dao động mạnh mẽ, tuy rằng sức mạnh này theo cậu thấy cũng chỉ tầm thường thôi, nhưng sức mạnh này ấn chứa thứ gì đó sát phạt, mạnh mẽ, rõ ràng không phải là của người thuộc Tứ Tượng Tông mà là của người ngoài.
“Trên núi có biến, chúng ta đi thẳng lên đó!”
Diệp Thiên thì thào nói với Yến Khinh Vũ, sau đó đạp chân, thần quang nhấp nháy, sức mạnh tinh thần quấn lấy cậu, đưa cơ thể cậu bay lên không trung.
Yến Khinh Vũ gật đầu và ngay lập tức bay theo Diệp Thiên, cô ta cũng nhận thấy trên núi có sát khí bộc phát.
Đúng lúc này, trên võ đài mới xây dựng của gia tộc họ Thi, một nhóm người dường như không được hòa hợp với các con em của gia tộc họ Thi.
Mỗi người đều mặc quần tây trắng và áo sơ mi xanh, trên ngực có họa tiết đám mây uốn lượn, vô cùng bắt mắt và có màu sắc lộng lẫy.
Người đứng đầu là một thanh niên hai mươi ba hai mươi tưtuối, vóc người cao lớn, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, lúc này giữa đôi lông mày của hắn mang đầy sát khí, ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng.
“Thi Tú Vân, tôi hỏi lại một lần nữa, bà chắc chắn đây là câu trả lời của mình chứ?”
Hôm nay, Thi Tú Vân mặc một chiếc váy màu xanh lam, dáng người xinh đẹp và khuôn mặt thanh tú, khiến người ta mê mẩn.
Phía sau bà là vài trưởng lão cấp cao của gia tộc họ Thi, bà nhìn người thanh niên trẻ tuổi đối diện với vẻ mặt lạnh lùng.
“Vân Đoạn Không, cậu là lớp trẻ của Vân Thiên Điện, kém tôi một thế hệ, cùng tuổi với con trai tôi, lại dám phát ngôn ngông cuồng muốn lấy tôi?”
Trên mặt bà mang vẻ châm chọc và chán ghét, bà lạnh lùng nói:
“Tôi không quan tâm rốt cuộc cậu có mục đích gì khác hay không, nhưng tôi nói cho cậu biết, người đồng ý chuyện hôn sự này là Kiệt trưởng lão, không phải tôi”
“Giờ ông ta đã chết rồi. Nếu cậu muốn lời giải thích, cậu có thể đi tìm ông ta. Tôi sẽ ko bao giờ kết hôn với cậu!”
Người thanh niên trước mặt bà ta là người đang ở trong chính điện của
Vân Thiên Điện, là thiên tài số một của Huyền Môn, thiếu điện chủ của
Vân Thiên Điện — Vân Đoạn Không!
Vân Đoạn Không đứng đầu trong bảng xếp hạng thiên tài Huyền môn, thường ngày chỉ ở trong Vân Thiên Điện, không hề xuất đầu lộ diện, được Vân Thiên Chân lò điện chủ của vân Thiên Điện đích thân dạy dỗ.