Chương
“Con trai mẹ lớn rồi, dù kết quả như thế nào thì mẽ đều đứng về phía con, con cứ làm đi!”
“ở thế giới trần tục, con có thể đứng đầu thì mẹ tin ở tiểu thế giới con cũng có thể làm được!”
Yến Khinh Vũ nhìn hai mẹ con mà cảm thấy ngưỡng mộ. Cô ta hi vọng biết bao có một ngày Yến Băng Lăng cũng có thể tin tưởng cô ta một cách vô điều kiện như vậy.
Còn Bạch Viêm Minh biết là không thể khuyên cậu được nữa nên chỉ biết thớ dài, trong lòng đã tính đến trường hợp xấu nhất.
Trong Vân Thiên Điện, Vân Thiên Chân Quân đang chắp tay đứng ở Thiên Cung, tay cầm bức thư do Cao Chấn Tùng gửi tới, nhếch miệng với vẻ âm sầm:
“Thú vị, mình còn đang nghĩ, nếu từng tông môn đi giải quyết tên nhóc đó thì sẽ khiến bọn chúng tăng cường phòng bị, thật không ngờ Diệp Lăng Thiên và Cao Chấn Tùng lại giúp mình như thế!”
Ông ta phất tay, một luồng chân lực truyền âm vang lên trong Vân Thiên Điện.
“Truyền lệnh của tôi, toàn bộ trưởng lão cảnh giới truyền thuyết của tông môn lập tức tập kết ở Thiên Cung!”
Cùng với mệnh lệnh được đưa ra, chưa tới mười phút thì hơn chục người đã tập trung tại Vân Thiên Điện. Ai cũng đều là những trưởng lão hàng đầu của Thiên Vân Điện, thực lực đều từ truyền thuyết trở lên, trong đó có người còn là truyền thuyết thiên cấp, tất cả không dưới mười người.
Với chiến lực như thế này thì đúng là Vân Thiên Điện đứng đầu cả sáu tông môn cũng không ngoa.
Thấy mọi người tập trung đầy đủ, Vân Thiên Chân Quân gật đầu, sau đó đưa tay lên, một món đồ xuất hiện trong tay ông ta.
“Các vị, Cao Chấn Tùng của Thần Ý Môn mời sáu tông môn tập hợp vây giết Diệp Lăng Thiên. Lần này có lẽ tất cả các tông môn đều có mặt, đây là cơ hội hiếm có cho Vân Thiên Điện!”
“Một cơ hội tốt để cào bằng năm tông môn còn lại!”
Ông ta vừa dứt lời thì vật phẩm trong tay bỗng phát ra ánh sáng kỳ lạ, đó chính là bút Thiên Linh mà trước đó Thiên Luân giao cho ông ta.
ông ta lật tay, bút Thiên Linh tạo ra một đường hoàn hảo trong không gian, ánh sáng màu cầu vồng rọi thẳng lên trời, chiếu khắp Thiên Cung bao trùm lấy các vị trưởng lão và cả Vân Thiên Chân Quân trong đó.
Trong nháy mắt, vô số luồng khí tức cực mạnh từ trong Thiên Cung lao ra giống như những con mãnh thú khổng lồ xống chuồng.
Một tiếng gầm gừ vang lên.
“Sau ngày mai, tiểu thế giới sẽ không còn sáu tông Huyền Môn nữa!”
Huyền Môn của tiểu thế giới đã không xảy ra chuyện lớn gì từ quá lâu rồi. Vài tháng trước, một tín hiệu tập hợp Huyền hồn đã tập hợp toàn bộ những kẻ mạnh nhất tới Đại Thiên Cung. Lúc này thì lại xảy ra một chuyện lớn chấn động toàn bộ Huyền Môn, thậm chí là toàn bộ tiểu thế giới.
Hầu như toàn bộ tông môn của Huyền Môn hay là các môn phái tu tiên thì đều nhận được tin tức này. Đó là Diệp Lăng Thiên, kẻ mạnh số một thế giới trần tục lúc này đang ở tiểu thế giới. Thông tin này vừa truyền ra đã khiến cả Huyền Môn sục sôi. Bởi vì cái tên Diệp Lăng Thiên, dù là đối với sáu tông Huyền Môn hay là đối với những tông môn khác thì đều không còn xa lạ nữa mà ngược lại đã vô cùng quen thuộc.
Với việc xuất thân là người phàm tục, phá hoại cuộc tuyển chọn hàng nghìn năm qua chưa từng thay đổi của tiên môn cùng với những việc sau: Giết chết Lư Tịnh Trai của Tam Nhất Môn, khiến Lạc Thiên Long của Long Tượng Tông bị thương nặng…bất cứ chuyện nào cũng đều khiến cho giới tu tiên của Huyền Môn phải chấn động bởi đó là một người phàm gây ra.