Chương
Ông ta bước một chân về phía trước, cơ thế cao thêm hàng chục thước cho tới khi đạt tới đỉnh ngọn sóng. Một tay ông ta giơ lên, chân lực màu trắng cực mạnh từ bàn tay phát ra tấn công và trung tâm ngọn sóng dữ.
“Kỷ nguyên băng hà!”
Ông ta khẽ gầm lên, sức mạnh phát ra từ bàn tay là sức mạnh của sự lạnh giá, trong nháy mắt tiếp xúc và đóng băng nước biển, sau đó phun ra liên tiếp khiến cho ngọn sóng cứ thế đóng băng giữa không trung tạo thành một bức tượng băng khổng lồ khiến cho đảo Rồng tránh được họa hại bị nhấn chìm.
Đôi mắt Diệp Thiên ánh lên vẻ lạnh lùng và nhìn chăm chăm Long Đoan Tung. Cậu đang định ra tay thì chỉ nghe thấy tiếng rồng gầm chấn động từ bên dưới: “Diệp Lăng Thiên, hôm nay tôi mới là đối thủ của cậu!
Bạch Phá Thiên gầm lên khiến cho cả mặt biển ở xa cũng dâng lên cuồn cuộn, đám sóng biển trước mặt bị đóng băng cũng nứt toác và rơi xuống biển. Ông ta đạp chân trong không trung, cơ thể đỏ rực và lao về phía Diệp Thiên với một cú đấm.
Hình ảnh của một con rồng xuất hiện trong không trung với cái đầu đầy vẻ tức giận đang ngóc lên, cái miệng đỏ làm há rộng định cắn Diệp thiên. Tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm vào màn hình của mình, cuộc chiến của những thế lực hàng đầu này cuối cùng cũng đã bắt đầu.
“Grừ!”
Tiếng rồng gầm gây chấn động khắp mặt đất. Chân lực của Bạch Phá Thiên tập trung thành một con rồng khổng lồ. Đầu rồng vươn thẳng, tiếng gầm khiến cả mặt biển cũng rung động, tạo thành một làn sóng tròn vô hình và đấy ra bốn phía.
Khi tiếp xúc với Diệp Thiên, con rồng khổng lồ há rộng miệng định nuốt gọn cậu.
Những người đứng xung quanh đều đanh mặt, nhất là những người trước đó có ý định khiêu chiến với Long Trì thì lúc này đều phải tái mặt.
“Cảnh giới truyền thuyết thiên cấp đỉnh phong sao?”
Chỉ riêng chiêu vừa rồi của Bạch Phá Thiên đã đủ để khiến bọn họ thấy khó mà thoái lui, nhận ra sự chênh lệch giữa hai bên. Con rồng khổng lồ kia với chân lực mà nó sở hữu đã đạt tới truyền thuyết thiên cấp đỉnh phong rồi.
Khắp thế giới, những người đạt tới cảnh giới này trong số họ chưa tới mười người. Kẻ mạnh như vậy đã đạt tới mức độ có thể hủy diệt cả một thành phố, không trách Bạch Phá Thiên chấn nhiếp Long Trì lại có thể kiểm soát được cả Châu Á, trở thành người đứng đầu.
Khi Diệp Thiên sắp bị nuốt gọn thì ở phía sau, có mười hai bóng hình khác cũng hiện ra. Ai cũng mang theo khí thế hừng hực, ánh mắt sắc bén. Đó chính là thần linh của liên minh Hy Lạp.
Cảm nhận được sóng sức mạnh phát ra từ đảo Rồng, bọn họ khẽ ngước nhìn với vẻ kinh ngạc
Chiến thần Ares liếc nhìn về phía hình ảnh con rồng khổng lồ và trầm giọng: “Lần này tới đúng là không uổng công!”
“Con rồng đó của Long Trì mặc dù chỉ là một thứ súc sinh nhưng thực lực cũng đủ để sánh với đội quân thần minh thần tướng tỳ mỹ của chúng ta rồi!”
Trong thần minh Hi Lạp, tu vi đạt tới cảnh giới truyền thiết thiên cấp có không ít nhưng những người này dù không phải là đội quân tinh nhuệ hàng đầu ở đây thì vẫn là những thiên tài hiếm có khó tìm.
“Đi thôi, trận chiến này vừa mới bắt đầu!”
Zeus cầm gậy sấm sét, nói với đám đông, sau đó bước vượt không gian hàng trăm mét xuất hiện ngay phía gần đảo Rồng.