Chương
Nói xong, cô ta quay người rời đi, cũng không quan tâm gì đến Diệp Thiên.
Còn Diệp Lăng Hiên thì lạnh lùng liếc nhìn Diệp Thiên, khẽ hừ lạnh một tiếng.
“Tên họ Diệp kia, chị tôi có thể nói với cậu đến nước này là chị ấy đã rất nhân từ rồi, là muốn cậu biết khó mà lui!”
“Nhưng nếu cậu tiếp tục không biết sống chết, còn muốn ngoan cố đến cùng, đến lúc xảy ra chuyện thì e rằng sẽ khiến cậu cảm thấy tuyệt vọng thôi!”
Cậu ta vừa dứt lời cũng rời đi theo Cố Tử Kỳ, còn thanh niên tóc vàng đi theo Cố Tử Kỳ lại liếc nhìn Diệp Thiên, cũng khẽ lắc đầu, rồi rời đi, chỉ để lại một mình Diệp Thiên.
Diệp Thiên khẽ vươn vai, hai tay gác trên ghế dài, từ trong lời nói của Cố Tử Kỳ, cậu đã nắm được thông tin chính yếu, đó là nhà họ Cố đã sắp xếp cho Cố Giai Lệ một mối hôn sự.
Nghe giọng điệu của bọn họ thì đối tượng kết hôn của Cố Giai Lệ, dù là gia thế hay bối cảnh đều không hề kém nhà họ Cố, thậm chí còn vượt bậc.
Chỉ dựa vào điểm này, Diệp Thiên đã không còn chút hảo cảm nào với nhà họ Cố.
“Đã gần hai mươi năm không hề xuất hiện, hôm nay vừa xuất hiện đã định chuyện kết hôn cho Cố Giai Lệ, khiến cô trở thành một quân cờ quyền lợi của nhà họ Cố, đúng là thủ đoạn “cao minh”!”
Diệp Thiên không ngừng cười lạnh trong lòng, sau đó cậu đứng dậy, nhìn chân trời phía Đông, bỗng quỳ một gối xuống.
“Dì Tiêu, lời dì lúc lâm chung, Tiểu Thiên không dám làm trái!”
“Nhưng mọi người trong nhà họ Cố này thực sự khiến người ta quá thất vọng, lần này đến Luân Thành, cháu sẽ khiến toàn bộ nhà họ Cố từ trên xuống dưới phải trả giá vì những gì bọn họ đã làm lúc trước và cả hôm nay!”
“Tiểu Thiên tạ tội với dì!”
Nói xong, Diệp Thiên cúi người xuống đất! ở phía xa, Cố Tử Kỳ và cố Lăng Hiên đúng lúc nhìn thấy cảnh này, CỐ Lăng Hiên lập tức cười thành tiếng.
“Chị, chị xem cái tên nhà quê kia kìa, tự thấy mình vô năng, nên bắt đầu cầu trời lạy đất rồi!”
Ánh mắt Cố Tử Kỳ lạnh lùng, lắc đầu: “Tự mình thực lực không đủ, có đi cầu thần bái Phật cũng chẳng có tác dụng!”
“Nếu cậu ta cố chấp còn muốn ở lại nhà họ CỐ, thì những đả kích sau này phải chịu, e là cả đời này cậu ta cũng không thể ngóc đều dậy nổi!”
Trên đời có rất nhiều kẻ không phục, nhưng cuối cùng người thực sự có thể chịu đựng được khó khăn, lên như diều gặp gió, thì có mấy người?
Theo cô ta thấy, Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một người vô cùng bình thường không đáng nhìn trong biển người mà thôi! Diệp Thiên dập đầu cúi lạy xong, thì ngồi lại trên ghế dài, cậu không hề lo lẳng cho an nguy Cố Giai Lệ, trên người Cố Giai Lệ, cậu sớm đã đánh dấu tinh thần lên trên, một khi có chuyện gì xảy ra, cậu sẽ biết đầu tiên.
Mấy phút trôi qua, Cố Giai Lệ vẫn chưa ra khỏi biệt thự nhà họ Cố, nhưng Cố Bân lại dẫn theo mấy người khí thế hùng hổ đến, đứng trước mặt Diệp Thiên.
Ông ta chẳng buồn liếc nhìn Diệp Thiên, lập tức nâng tay, nhóm người đi theo phía sau mở hai vali bằng da ta, đế trước mặt Diệp Thiên.
Trong vali bằng da này chứa một đống tiền bảng Cậu, Diệp Thiên tính toán thì tổng số tiền bảng Cậu trong hai vali này cộng lại cũng có thể đổi được hai mươi triệu tiền Hoa Hạ rồi.