Chương
“Nghe nói gia tộc Nicolas muốn kết thân với nhà họ Cố, bây giờ nhìn mới biết chuyện này đúng là thật rồi!”
Rất nhiều người đứng đầu các gia tộc có thực lực tương đương nhà họ Cố thấy vậy thì trong lòng đều run rẩy, vô cùng ghen tị.
Bọn họ cũng xem như là đối thủ lâu năm với nhà họ Cố, mấy năm nay tuy bị nhà họ Cố chèn ép, nhưng dù sao cũng miễn cưỡng có thể cạnh tranh với nhà họ Cố được.
Nhưng nếu để nhà họ Cố dựa vào cây lớn như gia tộc Nicolas, thì bọn họ sẽ khó mà cạnh tranh được.
Joe Nicolas đưa quà quý xong, cũng không tìm chỗ ngồi, mà khẽ cười, giọng điệu không chút che giấu.
“ông Cố, cháu gái của ông – cô Cố Giai Lệ, hôm nay có đến chứ?”
Giọng nói của Joe Nicholas truyền khắp lễ đường nhà họ Cố, mọi người nghe thấy đều nhìn sang Cố Hoài Cổ, vô cùng kinh ngạc.
Mọi người đều biết, đời thứ ba nhà họ Cố có hai người, một nam một nữ, lần lượt là Cố Lăng Hiên và Cố Tử Kỳ, ai ai cũng biết, cháu gái của Cố Hoài Cổ, hòn ngọc quý nhà họ cố, cũng chỉ có một mình Cố Tử Kỳ, từ lúc nào lại có thể một CỐ Giai Lệ nữa chứ?
Cố Hoài Cổ nghe thấy câu hỏi của Joe Nicholas, lập tức tươi cười, lập tức thẳng thắn từ chỗ ngồi đứng dậy.
“Cậu Joe, hôm nay là đại thọ bảy mươi của tôi, Giai Lệ nghe nói cậu muốn đến, sao có thể vắng được ché?”
ông ta nâng mắt nhìn đến một góc lễ đường, làm ra vẻ mặt hòa nhã nói: “Giai Lệ, đây là cậu Joe, người đứng thế hệ thứ ba của gia tộc Nicholas của Tây Âu chúng ta, cũng là nhân tài hiếm hoi của Tây Âu, mau qua đây, ông giới thiệu cho cháu?”
Õng ta dùng giọng điệu như ông nói với cháu gái, vừa ôn hoàn lại có chút giọng điệu ra lệnh.
Rất nhiều quan khách đều nhìn theo tầm mắt Cố Hoài Cổ, nhìn thấy Cố Giai Lệ, Cố Giai Lệ lúc này cũng không hề che giấu vẻ ngoài của mình, không ít người nhìn chăm chú, đều kinh ngạc bật thành tiếng.
“Cố Giai Lệ?
Đây chẳng phải là tiểu thiên hậu nổi tiếng ở Hoa Hạ cách đây không lâu, trên quốc tế cũng rất có ảnh hưởng hay
sao?”
“Đúng vậy, đúng thực là cô ấy, nghe nói cô ấy ở thời kỳ sự nghiệp đỉnh cao nhất lại đột nhiên quyết định tạm thời học tập, hình như là đến học viện nào đó ở Hoa Hạ học thì phải, sau lại xuất hiện ở đây?”
“Cố Giai Lệ, cô ấy họ Cố, chẳng lẽ là người nhà họ Cố?
Chẳng lẽ là con gái riêng của đời thứ hai nhà họ Cố hay sao?”
Thoáng chốc, trong lễ đường nhà họ Cố ồn ào tiếng bàn tán, đề tài đều xoay quanh thân phận Cố Giai Lệ.
Cố Giai Lệ khẽ chớp mắt, cũng chẳng buồn liếc nhìn Joe Nicholas, trực tiếp nhìn sang Cố Hoài Cổ.
“ông Cố, tôi chưa từng thừa nhận tôi là người nhà họ Cố, cũng chưa từng xem ông là ông nội tôi, vẫn mong ông đừng gọi bậy bạ!”
“Còn về Joe này, hắn xuất thân từ gia tộc nào, tôi không hề muốn biết, tôi cũng không muốn làm quen với hẳn, không cần làm phiền ông Cố giới thiệu!”
Cô nói vô cùng bình thản, nhưng lại không nịnh không kiểu, ấn giấu sự sắc bén khiến Cố Hoài Cổ biến sắc, đám người cố Bân cũng đều nhíu mày.