Chương
Diệp Thiên không hề phí lời, sau đó vặn tay, một tia thánh quang bỗng được rút ra từ cơ thế Cố Tử Kỳ, lập tức bị bóp chặt.
Đây chính là sức mạnh quang minh ẩn chứa trong cơ thể Cố Tử Kỳ, Diệp Thiên lập tức phế đi toàn bộ tu vi của nó.
Cố Tử Kỳ rống lên một tiếng rồi ngất ngay tại chỗ! Alstom nhìn thấy cảnh tượng này cũng không dám lên tiếng! Diệp Thiên không chút dao động, cậu nhìn sang Alstom, điềm đạm nói: “Chắc
ngọn núi của nhà họ Cố là ông nhỉ, ông nhớ cho kĩ, từ hôm nay trở đi, tất cả già trẻ lớn bé của nhà họ Cố đều sẽ là ăn mày, đời đời kiếp kiếp đều như thế!”
“Nếu ai dám giúp nhà họ Cố, tôi sẽ diệt luôn kẻ đó, hiểu chưa hả?”
Alstom nghe xong liền gật đầu: “Xin nghe theo đế vương!”
Sau đó Diệp Thiên dời mắt đi, đột nhiên thay đổi lời nói: “Tôi đến tìm ông, ngoài việc nhà họ Cố ra thì còn một chuyện nữa!”
Alstom không dám phản đối, lập tức đồng ý: “Chuyện mà đế vương dặn dò, tôi sẽ cố gắng hết sức!”
Diệp Thiên nhẹ giọng nói: “Tôi muốn ông dẫn tôi đến một nơi ông đã từng đến, làm người dẫn đường cho tôi!”
Alstom hơi ngạc nhiên khi nghe thấy điều này.
Diệp Thiên đi đâu thì cứ trực tiếp đi, thế giới rộng lớn như vậy, ở đâu cậu cũng có thể đi được, tại sao lại cần ông ta làm người dẫn đường?
Mặc dù cảm thấy lạ, nhưng ông ta vẫn cung kính hỏi: “Đế vương muốn đi đâu vậy?”
Hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại, cậu trầm mặc một lát, sau đó mới trịnh trọng thốt ra bốn chữ.
“Hang ma phương Tây!”
Nghe Diệp Thiên nói xong, sắc mặt Alstom đột nhiên thay đổi, trong mắt lập tức ánh lên nỗi khiếp sợ!
“Cái gì?”
“Hang ma phương Tây?”
Khi Alstom nghe thấy địa danh mà Diệp Thiên nhắc tới, đồng tử của ông ta lập tức run lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi tột cùng.
“Cậu muốn đi hang ma phương Tây ư?”
Ông ta không dám tin nên chỉ có thế ép mình xác nhận lại lần nữa.
Nhìn thấy biểu hiện của Alstom,
Diệp Thiên liền cảm thấy có chút khác thường, nhưng vẫn gật đầu nói: “Không sai, tôi muốn đến hang ma phương Tây!”
“Có vấn đề gì sao?”
Ngay khi Alstom nghe thấy những lời này, ánh mắt ông ta lập tức đông cứng lại.
“Chuyện này…”, ông ta cũng không biết nên trả lời thế nào, nhất thời không nói nên lời.
Ánh mắt Diệp Thiên sâu thẳm, điềm tĩnh nhìn Alstom, chờ ông ta phản ứng lại.
Sau một lúc im lặng, Alstom cuối cùng cũng lên tiếng, ngữ khí trầm hơn và nét mặt cũng trở nên nghiêm túc.
“Đế vương, nếu như có thể, tôi thật sự cầu xin cậu đấy, đừng đi đến hang ma phương Tây!”