Chương
Ánh mắt của gã quét qua đám người của Tứ Tượng Tông, cuối cùng dừng lại nơi Thi Mạc, nở nụ cười như không.
“Cuồng Nho, lâu rồi không gặp!”
“Chỉ là hiện tại tôi không tên Thiên Luân nữa!”
Gã nâng tay lên, ma khí mạnh mẽ lập tức quét ra từ phía sau, tạo thành một cơn lốc.
“Ông nên gọi tôi là Thiên Ma Đế!”, lúc này đây, Diệp Thiên đang ở hang ma phương Tây xa xôi, đột nhiên dừng lại!
Bên trong Hoang Vực, Hoa Thanh Hà đang đi theo sau Diệp Thiên, hai người vẫn tiến sâu vào Hoang Vực, trên đường đi bọn họ đã giết rất nhiều yêu thú ở đây.
Nhưng lúc này, Diệp Thiên lại đột nhiên dừng lại, khiến cho Hoa Thanh Hà vô cùng kinh ngạc: “Đại nhân, có chuyện gì vậy?”
Hai mắt Diệp Thiên nheo lại, sững ra một lúc, sau đó đáp: “Tôi cảm nhận được một luồng ma khí cực kỳ thuần túy, uy áp của nó còn cao hơn cả Ma Hoàng chúng ta vừa gặp!”
“Cái gì?”
Hoa Thanh Hà nghe xong những lời đó, sắc mặt của cô thay đổi rõ rệt.
“Làm sao có thể được?”
“Trong hang ma phương Tây, còn ai có uy áp ma khí vượt qua Ma Hoàng nữa chứ?”
Cô khẽ lắc đầu, chỉ cảm thấy rất vô lý, trong hang ma phương Tây, tu vi của tứ đại Ma Vương là mạnh nhất, còn mảnh hồn Ma Hoàng hoàn chỉnh là do Ma Như Ý phóng thích, sau khiáo giáp của tứ đại Ma Vương dung hợp hoàn toàn, thực lực lại càng mạnh hơn nữa, chắc chắn ma khí của bọn họ là mạnh nhất.
Về mặt lý thuyết thì hang ma phương Tây tuyệt đối không còn ai khác có thể phóng thích uy áp ma khí vượt qua Ma Hoàng được, cho nên cô mới cảm thấy lời nói của Diệp Thiên vô cùng khó hiểu.
“Tôi thấy uy áp ma khí này hình như không ở hang ma phương Tây, vả lại… cũng không phải ở thế giới tục!”
Sắc mặt Diệp Thiên càng thêm ngưng tụ, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, như là đã tỉnh ngộ ra gì đó: “Lẽ nào… ở tiểu thế giới?”
Ngay lúc này, một cảm giác bất an chưa từng có trong lòng cậu chợt dâng lên, cảm giác vô cùng kịch liệt.
“Đi, chúng ta phải nhanh lên!”
Diệp Thiên im lặng một lúc rồi xua tay: “Tôi muốn tìm ra hoa Bạch Ám rồi nhanh chóng rời khỏi đây!”
Mặc dù Hoa Thanh Hà không biết chuyện gì đã xảy ra hay Diệp Thiên cảm nhận được điều gì, nhưng nhìn vẻ mặt của Diệp Thiên, cô cũng đã cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình huống, lập tức gật đầu rồi theo sát Diệp Thiên, hai người bọn họ sức như chẻ tre, cả đường không hề bị cản trở, tiếp tục tiến vào nơi sâu nhất của Hoang Vực.
Còn luồng ma khí mạnh mẽ mà Diệp Thiên cảm nhận được chính là sự trở lại của Thiên Luân Tứ Tượng Tông, cũng có thể nói bây giờ hắn không phải là Thiên Luân nữa, mà sớm đã bị ma khí ngấm vào cơ thể, làm mất đi bản chất của người tu tiên, trở thành ma tu đầu tiên của trái đất – Thiên Ma Đế.
Lúc này, hắn đang nhìn Thi Mạc với nụ cười nửa miệng: “Cuồng Nho, lâu rồi không gặp, ông có ‘bất ngờ’ khi nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của tôi không?”
” Thiên Ma Đế?”
Thi Mạc khẽ lẩm bẩm, lúc này chỉ đang đứng trước Thiên Luân mà lại có cảm giác như sắp bị nghiền nát, là một cảm giác áp bức hết sức khó tả, còn hơn khi bị Diệp Thiên đánh bại, ngay lúc này đây, đương nhiên tu vi của Thiên Luân sẽ càng đáng sợ hơn, hơn nữa còn cao đến mức Thi Mạc không thể cảm nhận được.