Chương
“Chạy mau!”.
Tiếu Văn Nguyệt không dám nán lại nữa, đẩy cổng chính quán cà phê ra. Đúng lúc đó, một chiếc xe chở hàng đang chạy như bay qua cổng, tông mạnh vào một cửa hàng trang phục ở bên đường, bốc lửa, tiếng nổ vang vọng tứ phía.
Trên đường, những bóng người nhanh như báo bắt đầu tấn công con người ở quanh đó. Ai bị cắn hoặc cào bị thương sẽ bị bọn chúng đồng hóa rất nhanh, sau đó bắt đầu tấn công những người dân vô tội khác.
Trong thời gian ngắn, cả Lư Thành lập tức hóa thành địa ngục.
“Chuyện… chuyện này rốt cuộc là sao?”.
Nhóm Tiếu Văn Nguyệt đã sững cả người, đầu óc trống rỗng.
Dưới đáy sông hộ thành của Lư Thành, một lốc xoáy khổng lồ dần dần dâng lên. Trong lốc xoáy, một bóng người bao trùm trong áo giáp ma dần dần nổi lên khỏi mặt nước, sau đó lao vụt lên trời, chính là Thiên Luân.
Gã nhìn xuống đám người hỗn loạn, chém giết lẫn nhau ở bên dưới, trong lòng vô cùng thích thú, sự tà ác và lạnh lẽo trong mắt càng lúc càng sâu đậm.
“Run rẩy đi hỡi đám người thường, hãy biến máu thịt của các người thành “thây ma”, để cho tôi chinh phục thế giới này!”.
Gã vừa dứt lời, đưa tay lên vạch qua hư không, không gian lập tức bị xé ra một vết rách to lớn. Những bóng người khí thế như vực sâu, tràn đầy ma khí hiện ra từ bên trong, chính là những cao thủ của sáu tông Huyền Môn đã bị gã ma hóa khống chế.
Gã vung tay, những cao thủ này giống như một đội quân dưới trướng gã, đồng loạt đáp xuống mặt đất Lư Thành.
“Tuân lệnh Ma Đế!”.
Bọn họ đều cúi đầu, khom người sát đất trước Thiên Luân.
“Ha ha!”.
Thiên Luân cười lớn, trong mắt chứa đầy dục vọng vô tận.
“Hãy biến nơi này thành nơi đầu tiên tôi thống trị trên hành tinh này đi!”.
Một trận tai kiếp do kẻ tu ma mang đến bắt đầu mở màn từ đây!
Còn Diệp Thiên đang ở trong Hoang Vực đột nhiên trở nên đăm chiêu.
Cậu cảm nhận được một cách rõ ràng, ngọc phù hộ thân do mình luyện chế xong phát cho vài vị hồng nhan tri kỉ của mình có một mảnh đã vỡ vụn. Điều này có nghĩa trong số họ có người đang phát tín hiệu cầu cứu tới cậu.
“Khí tức này là…”.
“Tiếu Văn Nguyệt?”.
“Là Tiếu Văn Nguyệt?”.
Diệp Thiên đứng ở nơi giao điểm của con đường lên tiên giả, để mặc cho sức mạnh pháp tắc của Địa Cầu đánh lên người, củng cố không gian Cổ Nguyệt Trường Hà đi vào, nhưng trong lòng lại có chút khẩn trương.
Khi xưa, cậu đã luyện chế vài mảnh ngọc phù truyền tin giao cho Hoa Lộng Ảnh, Tiếu Văn Nguyệt và vài người khác. Nếu bọn họ có người gặp nguy hiểm, chỉ cần bóp nát ngọc phù là cậu có thể lập tức nhận được tín hiệu cầu cứu của bọn họ, đồng thời cảm nhận được vị trí của bọn họ sớm nhất, dùng tốc độ nhanh nhất để đến cứu viện.