Chương
Mà về mặt vận dụng sức mạnh pháp tắc của Địa Cầu, rõ ràng Thiên Luân mạnh hơn cậu, hơn nữa cảnh giới sức mạnh bây giờ của Thiên Luân cũng cao hơn cậu một bậc, cứ kéo dài như vậy, có thể nói trong quyết đấu với Thiên Luân cậu luôn nằm ở thế yếu toàn diện.
Nhưng cho dù như vậy, ý chí chiến đấu trong mắt cậu vẫn không hề mờ đi, trái lại trong lòng còn ngày càng bình tĩnh.
Hôm nay, cậu nằm ở thế bị động trong cuộc chiến, ở phía khó khăn gian khổ nhất, nhưng đây cũng không phải là lý do cho cậu thất bại! Nhớ lại cảnh tượng Lục Điềm Hi và một đám học sinh Tam Trung tan thành mây khói, còn cả ánh mắt lưu luyến và không nỡ trước khi bị chặt đứt đầu của Tiếu Văn Nguyệt, giữa lồng ngực cậu lại giống như có một ngọn lửa giận bùng lên, muốn đốt cháy cả người gã.
Trận chiến ngày hôm nay, cho dù liều cả tính mạng, cậu cũng không thể thua, cho dù vì bất kỳ lý do gì, hôm nay cậu phải hoàn toàn tiêu diệt Thiên Luân ở nơi này, vậy mới có thể an ủi những oan hồn vô tội chết thảm, không chỉ vì muôn dân, mà còn vì chính bản thân cậu.
Ánh mắt Diệp Thiên trở nên lạnh lẽo, trên mặt không còn xíu xiu kinh ngạc và nghi ngờ nào, giây phút này, sâu trong mắt cậu khẽ dao động, con ngươi vốn đen nhánh bỗng nhiên biến đổi, hóa thành hai ngọn lửa màu xanh lam cháy hừng hực.
Cảm nhận được ý chí chiến đấu điên cuồng tăng cao của Diệp Thiên, nụ cười trên mặt Thiên Luân càng rực rỡ.
“Rất tốt, chính là như vậy, nếu như cậu đánh mất ý chí chiến đấu quá sớm, vậy thì ‘bữa tiệc chết chóc’ mà tôi chuẩn bị cho cậu này sẽ rất buồn chán!”
“Tôi muốn hoàn toàn giết chết cậu khi ý chí chiến đấu trong cậu bùng lên, căm tức trong cậu dâng đến cực hạn!”
Trong mắt Thiên Luân ngưng tụ sát ý, gã muốn giết Diệp Thiên, tất nhiên là vì báo thù một kiếm lúc trước, nhưng trừ cái đó ra, gã còn một nguyên nhân khác chưa nói ra.
Đó chính là bởi vì thân phận đứa con sao trời của Diệp Thiên.
Chỉ dựa vào điểm này, gã nhất định phải giết chết Diệp Thiên!
Đứa con sao trời, tên như ý nghĩa, chính là ngôi sao được ông trời chọn trúng, cách mỗi ngàn năm sẽ sinh ra một người, điều này chứng tỏ, đứa con sao trời cũng không phải là duy nhất.
Mà bây giờ, Địa Cầu có hai đứa con sao trời, một là gã, một là Diệp Thiên. Đứa con sao trời sẽ được khí vận và phúc phận của Địa Cầu trợ giúp, có thể vận dụng rất nhiều sức mạnh đặc thù bắt nguồn từ Địa Cầu, mà bây giờ, hai đứa con sao trời đồng thời xuất hiện, cũng nói lên rằng, hai người này đều có thể sử dụng tất cả tài nguyên của Địa Cầu, vậy chắc chắn sẽ dẫn đến kết quả phân phối không đồng đều, đi đến cuối cùng, chính là người tài thì có được, người mạnh hơn có thể điều động nhiều khí vận và phúc phận sử dụng cho bản thân hơn.
Mà dã tâm của Thiên Luân cũng không chỉ như vậy, thứ gã muốn không phải phần lớn, mà là muốn khống chế tất cả khí vận và phúc phận của Địa Cầu trong tay mình.
Chỉ cần giết chết Diệp Thiên thì lúc này trên Địa Cầu chỉ còn một mình gã là đứa con sao trời, đến lúc đó tất cả tài nguyên trên Địa Cầu đều do một mình gã khống chế.
Đây cũng giống như bố mẹ của một cặp anh em, khi hai người cùng ở đây, bố mẹ sẽ đối xử công bằng với hai người, nhưng nếu như một người trong đó đột ngột chết đi, vậy người còn lại sẽ nhận được tất cả yêu thương và tài sản của bố mẹ.
Diệp Thiên là người cản đường lớn nhất trong hành trình phá bỏ ràng buộc Địa Cầu của gã, vì nguyên nhân này, Diệp Thiên nhất định phải biết mất!
Mà giờ khắc này Diệp Thiên lại hoàn toàn không hề để ý đến suy nghĩ của Thiên Luân, thay đổi trên người cậu vẫn đang tiếp tục tiến hành. Đôi mắt cậu hóa thành hai ngọn lửa màu xanh lam, sau đó, ánh lam quanh người cậu nở rộ, Phệ Thiên Huyền Lực trong cơ thể phun trào ra, mà lúc này Phệ Thiên Long
Diệm màu đỏ thẫm chói lọi cũng cuồn cuộn bốc lên, vờn quanh người cậu, dung hợp với Phệ Thiên Huyền Lực, hóa thành ngọn lửa kỳ dị có hai màu lam đỏ đan xen.