Chương
Diệp Thiên thở phào nhẹ nhõm, sau đó ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
“Lúc trước tôi mất đi sự sống, hạt mầm tâm hỏa để lại trong người chín Trưởng thẩm phán và Bạch Phá Thiên cũng dập tắt, sau đó bọn họ đã phản bội rời khỏi điện Đế Vương, có đúng không?”.
“Phải!”.
Diệp Sơn gật đầu: “Tháng rưỡi trước, chín hộ pháp của điện Đế Vương đã rời khỏi nhà họ Diệp, quay về Tây Âu, lấy danh nghĩa viện trọng tài tái xuất giang hồ”.
“Bạch Phá Thiên cũng đã quay về đảo Rồng. Ông ta triệu tập những thành viên cũ xây dựng lại Long Trì, sau đó bắt đầu công khai chiêu mộ cao thủ trên toàn thế giới”.
“Bây giờ, Long Trì đã vượt qua điện Đế Vương, đứng vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng liên minh thế giới. Hơn nữa, bởi sức ảnh hưởng của Bạch Phá Thiên, nhiều cao thủ cảnh giới hoàng cấp, truyền thuyết trên thế giới đều đầu quân dưới trướng Long Trì”.
ông ta dừng một lúc rồi nói tiếp: “Long Trì như mặt trời ban trưa, trong hai tháng qua gần như đã áp đảo tất cả thế lực đính cao trên thế giới hiện nay, không ai địch nổi. Bọn họ thôn tính hơn năm mươi môn phái lớn nhỏ, phạm vi thế lực trải rộng khắp bốn châu Á, Phi, Mỹ, Âu. Dưới uy lực to lớn của bọn họ, nước lớn hàng đầu thế giới như Hợp chúng quốc cũng chủ động hợp tác với bọn họ, bắt đầu áp chế Hoa Hạ chúng ta về hai mặt chính trị và võ thuật”.
“Ngày nay, trên khắp Hoa Hạ không có bất cứ thế lực võ thuật nào có thế đối địch với Long Trì, ngay cả liên minh võ thuật cũng liên tục lùi bước trước sự áp bức của bọn họ. Giới võ thuật Hoa Hạ gần như đã bị đè ép không ngóc đầu lên
Diệp Thiên dựa vào ghế ngồi, yên lặng lắng nghe, vẻ mặt không có biến hóa gì nhiều.
Đương nhiên cậu biết vì sao hiện nay Long Trì lại lớn mạnh như vậy, thậm chí ngay cả Hợp chúng quốc cũng chủ động hợp tác với bọn họ. Nguyên nhân của tất cả mọi chuyện chính là cậu.
Lần trước ở đảo Rồng, cậu ngang nhiên giết chết nhiều cao thủ cảnh giới sử thi bao gồm Ma Tây Loner, Huyết tổ, Lang tổ, được cánh truyền thông trên thế giới phát sóng công khai. Sức chiến đấu của mỗi một người trong số họ đều vượt trên Bạch Phá Thiên, nhưng tất cả lại bị cậu giết sạch trong trận chiến đó.
Trên thế giới hiện nay, tin tức về cái chết của cậu đã lan truyền khắp thiên hạ, rừng không có hổ, đương nhiên khỉ sẽ xưng vương. Những cao thủ có thể chiến thắng Bạch Phá Thiên hầu như đã bị cậu giết chết, bây giờ võ giả trên thế giới sẽ xem Bạch Phá Thiên là người dẫn đầu, có thể gọi là nhiều người ủng hộ, ai dám bất kính?
“Trước đó không lâu, chín Trưởng thẩm phán cũng gia nhập Long Trì, hợp tác với Bạch Phá Thiên bắt đầu thâm nhập giới võ thuật Hoa Hạ. Bây giờ, Long Hoàng và đại sư Trí Đức dẫn theo cao thủ của liên minh võ thuật trấn thủ biên giới Hoa Hạ, chống lại sự xâm lược của cao thủ Long Trì, nhưng cũng ngập tràn nguy cơ. Vì tình hình bất ổn nên Vân Long, Tú Vân và Tinh Nhi đều đến đảo Thùy Điếu, nơi giao tranh và xung đột kịch liệt nhất, đại diện điện Đế Vương hỗ trợ cho liên minh võ thuật”.
“Có mấy đứa Tú Vân gia nhập, áp lực của liên minh võ thuật giảm thiểu đi nhiều, nhưng đó là dưới tình huống Bạch Phá Thiên chưa ra tay. Nếu Bạch Phá Thiên ra tay, e rằng bọn họ cũng sẽ bị đánh bại nhanh chóng”.
Nói đến đây, Diệp Sơn nhìn sang Diệp Thiên: “May là cháu đã trở về, chỉ một Long Trì thì hoàn toàn không có gì phải sợ!”.
Với câu nói của Diệp Sơn, Diệp Thiên không trả lời, chỉ sờ cằm.
“Đảo Thùy Điếu sao?”.
Nếu đổi lại là trước kia, cậu chắn chắn sẽ lo lắng không yên mà chạy đến đảo Thùy Điếu, giết chết tất cả đội quân Long Trì ngay. Nhưng giờ đây, tu vi của cậu đã bị phong ấn, hoàn toàn không làm được gì, ngược lại trông bình tĩnh hơn bao giờ hết.
“Tôi sẽ giải quyết chuyện Long Trì, nhưng bây giờ tôi có chuyện rất gấp cần bàn với Thi Mạc”.