Chương
Đó là tiếng chiến đấu kịch liệt kèm theo tiếng nổ mãnh liệt và mặt đất rung chuyển, thanh niên hơi ngước mắt nhìn lên, không khỏi bước nhanh về phía bắt nguồn âm thanh.
Lúc này, ở một chỗ trong khu rừng, lửa đang cháy hừng hực, không ngừng lan tràn ra cây cối xung quanh. Mặt đất vốn được cây cối che phủ đã bị lửa thiêu thành một khu vực trống trải có diện tích mấy trăm trượng.
Trên mảnh đất trống đó, một con thú lớn một sừng dài gần mười mét, cao mấy mét đang há to chiếc miệng đỏ lòm, không ngừng gào thét. Hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm ba “kẻ xâm nhập” ở phía trước.
Ở trước mặt nó có hai con người, một nam một nữ, khoảng hơn hai mươi tuổi. Bọn họ mặc pháp bào rộng lớn với hoa văn kỳ lạ, kéo dài trên đất. Trên tay mỗi người đều cầm một cây quyền trượng kim loại dài khoảng một trượng. Trên đỉnh mỗi cây quyền trượng đều có một loại đá quý tỏa sáng.
Chàng trai bề ngoài tuấn tú, vóc dáng cao to, cao khoảng một mét chín. Anh ta tiến lên phía trước một bước, quyền trượng kim loại trong tay khẽ vung lên, miệng niệm một câu: “Nhân danh của ta, khống chế gió vạn giới, đi đi, thuật Bạo Phong!”.
Anh ta vừa dứt lời, viên ngọc màu xanh trên đỉnh quyền trượng trong tay đột nhiên tỏa sáng. Trên đỉnh đầu anh ta, một lốc xoáy cỡ nhỏ hình thành, sau đó lao thẳng về phía con thú lớn ở phía trước.
“Gừ!”.
Con thú gào lên một tiếng, trong mắt hiện lên tia sáng sắc bén hung ác. Đối diện với lốc xoáy ập đến, nó không hề lùi lại nửa bước, ngược lại nhấc móng vuốt quét ra.
“Ầm!”.
Một tiếng động nặng nề vang lên, móng vuốt của nó đánh vào lốc xoáy, thân hình con thú hơi lảo đảo, lùi về sau nửa bước. Lốc xoáy mạnh mẽ lao đến lại bị con thú dùng móng vuốt xé tan.
Nhìn thấy thuật Bạo Phong của mình bị đánh tan một cách dễ dàng, ánh mắt chàng trai trở nên nghiêm nghị, rõ ràng là vô cùng kinh ngạc. Trong lúc anh ta xuất thần, con thú lớn lại gào lên một tiếng, cơ thể huyễn hóa như gió, trong nháy mắt đã xông đến trước mặt anh ta, đánh xuống một chưởng.
Trong nháy mắt này, cuối cùng chàng trai cũng phản ứng lại. Anh ta nhanh chóng lấy một tờ giấy vàng viết đầy ký hiệu, dán lên đùi mình.
“Thuật Ngự Phong!”.
Trong chớp mắt, dưới chân anh ta sinh ra hai luồng khí, giống như ngự phong mà đi, miễn cưỡng kéo anh ta lùi về sau mười trượng, tránh được đòn tấn công chí mạng của con thú.
Thú lớn thấy một đòn của mình không đánh trúng lập tức gào lên một tiếng, chuẩn bị đuổi theo. Một bước của nó còn chưa kịp bước ra đã nghe thấy một giọng nữ hét lên.
Một cô gái trẻ tuổi hai mắt lấp lánh như ngọc, môi khẽ hé mở thốt lên pháp quyết, quyền trượng trong tay chĩa về phía con thú lớn.
“Nhân danh của ta, mượn sức mạnh lửa, thuật Hỏa Cầu, ngưng!”.
Trước mặt cô ta, mấy ngọn lửa bỗng nhiên xuất hiện, sau đó đan xen với nhau, nhanh chóng hình thành quả cầu to mấy trượng. Theo sự điều khiển của cô gái, quả cầu lửa bay đi, đánh về phía con thú lớn.
“Ầm!”.
Tốc độ của quả cầu lửa cực kỳ nhanh, con thú lớn còn chưa kịp phản ứng, quả cầu đã đánh thẳng vào phần lưng của nó.
Cơn đau mãnh liệt bị lửa thiêu cháy khiến con thú phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân hình khổng lồ cũng nghiêng sang một bên, in dấu chân khổng lồ xuống mặt đất.