Chương
Lúc này, những trưởng lão lên án chỉ trích Diệp Thiên đều im bặt, có chút xấu hổ cúi thấp đầu, Mạc Vấn Thương cũng nhất thời mất đi tiếng nói.
Trong lúc ông ta đang do dự, Diệp Thiên nắm bàn tay lại, dấu ấn ánh sáng tan đi, sau đó lia ánh mắt đến chỗ Mạc Vấn Thương.
“Tôi biết, chỉ dựa vào dấu ấn tinh thần của Hoàng Đế mà để tôi quản lý Hiên Viên Điện, trong lòng ông vẫn không phục!”.
“Nếu đã như vậy, cứ làm theo quy luật thép của giới tu tiên đi!”.
Cậu bước chân ra, đi từng bước xuống bậc thang, đến trước mặt Mạc Vấn Thương.
Chỉ cần ông có thể đánh thắng tối, ông vẫn là điện chủ Hiên Viên Điện. Từ nay về sau, tôi sẽ nghe theo sự sai khiến của ông, tuyệt đối không oán hận ! Nếu ông thua thì phải giao vị trí điện chủ Hiện Viên Điện cho tôi lập tức cút khỏi Hiên Viên Dien ! ” Diệp Thiên vừa nói vậy, cả đại sảnh lập tức rệ lên tiếng xôn xao.
Giọng nói của Diệp Thiên không lớn, nhưng lại toát ra khí thế sát phạt cực kỳ quyết đoán, tất cả mọi người trong đại sảnh đều nghe thấy rõ ràng.
Mọi người đều tỏ ra kinh ngạc, có chút khó tin nhìn Diệp Thiên, không ngờ cậu lại nói ra lời như vậy.
Mặc dù Mạc Vấn Thương tính tình kỳ quái, luôn làm theo ý mình, hành sự cực kỳ ngông cuồng tùy hứng, nhưng tu vi của ông ta lại không hề thổi phồng.
Bây giờ, chiến lực lớn nhất của Hiên Viên Điện có hai người, một là Phong Hậu, người còn lại chính là Mạc Vấn Thương.
Mạc Vấn Thương mạnh đến mức ngay cả bốn vị trưởng lão hợp lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh hòa với ông ta mà thôi. Trong một nghìn năm nay, trong trận giao tranh với ngũ đại thượng tông của sao Ly, Mạc Vấn Thương từng giao đấu với trưởng lão đỉnh cao của ngũ đại thượng tông nhiều lần, chưa bao giờ thất bại, tệ nhất cũng là chạy thoát một cách dễ dàng mà thôi.
Do đó, điện chủ hiện tại của Hiên Viên Điện mới có nhiều thân tín trong Hiên Viên Điện ủng hộ ông ta như vậy, nếu không, với tính cách của ông ta đã bị người khác xem thường ghét bỏ từ lâu.
“Xốc nổi quá!”.
Ôn Thắng Nam đứng ở cổng vào đại sảnh, khẽ lắc đầu, cực kỳ không tán thành với hành động lần này của Diệp Thiên.
Cô ta biết Diệp Thiên rất mạnh, có thể giết chết Thiên Lôi Tử trong nháy mắt, thực lực hơn xa những đệ tử Hiên Viên Điện như bọn họ. Nhưng nếu đối thủ là Mạc Vấn Thương thì lại là chuyện khác.
Ngay cả Phong Hậu cũng nhíu mày, nháy mắt ra hiệu cho Diệp Thiên, truyền âm nói.
“Người anh em Diệp Thiên, cậu đừng xung động, chuyện của Mạc Vấn Thương để tôi xử lý!”.
Diệp Thiên lại làm như không nghe thấy, chỉ nhìn thẳng vào Mạc Vấn Thương.
“Cậu nói cậu muốn so đấu với tôi?”.
Mạc Vấn Thương im lặng trong phút chốc, sau đó mới khẽ cười thành tiếng, giễu cợt nói: “Cậu có Hiên Viên Đế Ấn của Hoàng Đế, tôi chấp nhận thân phận của cậu, nhưng cậu đừng tưởng cậu là Thần Tử của Hiên Viên Điện thì có thể xem thường mọi thứ”.
“Cậu là Thần Tử, tôi là điện chủ, xét về địa vị và thanh danh, cậu đều thua tôi một bậc, xét về thực lực sao, ha!”.
Nói đến đó, Mạc Vấn Thương lại cười một tiếng khinh thường, ý là gì không cần nói cũng biết, rõ ràng ông ta không để Diệp Thiên vào mắt.
“Không cần nói lời dông dài với tôi!”, vẻ mặt Diệp Thiên thản nhiên, giọng nói dứt khoát.