Chương
Ngày hôm nay, Diệp Thiên dùng bản lĩnh thiết huyết hoàn toàn trấn áp toàn bộ Hiên Viên Điện. Bất kể là những người phản đối hay là tán thành trước kia, không còn ai dị nghị nữa, tất cả đều tâm phục khẩu phục.
Đây chính là thế giới tôn thờ thực lực!
Sau khi tận mắt chứng kiến Diệp Thiên đánh bại Mạc Vấn Thương, trong lòng tất cả đệ tử Hiên Viên Điện đều dâng lên sự vui mừng.
Bọn họ biết tia sáng của Hiên Viên Điện đã đến thật rồi! Có một tu sĩ cao thủ có thể đánh bại kim đan cửu phẩm, từ nay về sau, Hiên Viên Điện đã có vốn liếng để quyết thắng bại với ngũ đại thượng tông!
Quay về đại sảnh, lần này Diệp Thiên vẫn ngồi trên ghế chủ, nhưng không còn ai bất mãn nữa, tất cả đều nhìn Diệp Thiên với ánh mắt thêm phần kính nể.
Phong Hậu nhìn chằm chằm thanh niên cũng xuất thân từ Trái Đất giống mình, thầm than trong lòng, mắt nhìn của Hoàng Đế vẫn thâm độc như một nghìn năm trước, không ngờ lại có thể tìm được một nhân vật siêu phàm tuyệt thế như vậy.
“Thần Tử, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?”.
Phong Hậu khẽ cười nói: “Bây giờ Hiên Viên Điện từ trưởng lão đến đệ tử đều đang đợi mệnh lệnh của cậu!”.
Nghe tiếng xưng hô kèm theo chút trêu chọc của Phong Hậu, Diệp Thiên chỉ cười khẽ, sau đó rơi vào trầm tư.
Cậu đang suy nghĩ có nên lấy danh nghĩa của Hiên Viên Điện tuyên chiến với ngũ đại thượng tông luôn không, nhưng như vậy thì Hiên Viên Điện sẽ lộ ra ánh sáng, mà cậu lại không hiểu biết nhiều về ngũ đại thượng tông cho lắm.
Ngũ đại thượng tông có nội tình thế nào, có bao nhiêu cao thủ, có cao thủ ở cấp bậc nào, cậu đều không rõ. Mặc dù cậu có tự tin tuyệt đối về sức mạnh của mình, nhưng vẫn chưa tự đại đến mức nghĩ mình có thể càn quét tất cả.
Những môn phái tu tiên chiếm cứ một ngôi sao cả nghìn năm, có môn phái nào là vô dụng?
Trong khi Diệp Thiên đang trầm tư, bên ngoài lại vang lên một trận xôn xao. Sau đó, một chùm sáng lóe qua, lúc đến trước mặt Phong Hậu thì hóa thành chữ phồn thể lấp lánh ánh sáng, hiển nhiên là một đoạn tin tức.
Phong Hậu nhìn lướt qua, ông ta xưa nay luôn điềm tĩnh bỗng nhiên tỏ ra kinh ngạc.
“Sao vậy?”.
Diệp Thiên nghiêng đầu nhìn, những trưởng lão khác cũng đồng loạt nhìn sang Phong Hậu.
Chữ ánh sáng trước mặt Phong Hậu tan biến, lúc này ông ta mới nhìn sang Diệp Thiên, giọng nói có chút nặng nề. là tin tức do đệ từ tình báo của Hiên Viên Điện chúng tôi ở bên ngoài truyền đến Dùng hoang mạc phía Bắc có một di tích nguyên anh sắp hiện thế.
“Di tích nguyên anh?”.
Phong Hậu vừa nói vậy, trong đại sảnh lập tức rơi vào im lặng, sau đó lại bùng nổ tiếng hô kinh ngạc, trên mặt mọi người đều có vẻ sửng sốt và sự nóng lòng khó che giấu.
Ánh mắt Diệp Thiên dao động, hỏi: “Lẽ nào di tích nguyên anh đang nói tới là động tiên mà tu sĩ cảnh giới nguyên anh để lại?”.
“Phải!”, Phong Hậu gật đầu: “Trên khắp dải Ngân Hà, tu sĩ cảnh giới nguyên anh là cao thủ bậc nhất, đứng trên đỉnh kim tự tháp, như Dương Diệt Sinh năm xưa với tu vi nguyên anh tam phẩm đã có thể chèn ép một thiên hà vĩnh viễn, trở thành người đứng đầu dải Ngân Hà, thống trị thần điện Thái Dương mấy nghìn năm không sụp đổ!”.