Chương
Thấy Ôn Thắng Nam tỏ thái độ như vậy, Diệp Thiên cũng không hỏi tiếp, chỉ thản nhiên quay đầu nhìn nhóm người Tiên Hồ Tông, ánh mắt lấp lánh.
Ánh mắt của Nguyệt Mị trở lại trên người Diệp Thiên. Ả ta không tức giận vì lời nói ngông cuồng của Diệp Thiên, mà nở nụ cười xinh đẹp quyến rũ, ngầm liếc mắc đưa tình với Diệp Thiên.
“Chàng trai, vẻ ngoài cũng đẹp trai thật đấy, xem ra lại là hậu bối kiệt xuất của Hiên Viên Điện, đúng là khiến người ta ngưỡng mộ”.
Ánh mắt ả ta di chuyển trên người Diệp Thiên, đôi mắt phượng tỏa ra những đốm sáng u ám, nhìn thẳng vào hai mắt Diệp Thiên.
“Đã lâu không gặp được chàng trai nào đẹp trai như cậu, chẳng biết cậu có đồng ý đi theo bên cạnh tôi, hầu hạ tôi cả đời không?”.
Trong lúc ả ta nói còn nhẹ nhàng vén váy lên, để lộ làn da trắng nõn mượt mà, vô cùng bắt mắt, mà phương hướng đó chỉ có Diệp Thiên có thể nhìn thấy.
Nhìn thấy hành động đó của Nguyệt Mị, Ôn Thắng Nam kinh hãi, thầm than không hay.
Cô ta biết rõ đó là “Thiên Mị Ngưng Âm” của Nguyệt Mị, là một loại mị thuật cao cấp do Nguyệt Mị kết hợp với công pháp tối cao của Tiên Hồ Tông tự sáng tạo ra, có thể tạo thành đòn tấn công tinh thần cực mạnh với kẻ địch. Nhất là đối với đàn ông, ả ta không những tăng thêm áp lực trên tinh thần, mà còn lợi dụng sức hút từ thân xác hoàn hảo của mình tấn công kẻ địch. Cho đến khi người đó rơi vào cạm bẫy tình dục không thể dứt ra, trở thành nô lệ của Nguyệt Mị.
Ở sao Ly, không biết có bao nhiêu nam tu sĩ mạnh đã ngã gục trước Thiên Mị Ngưng Âm của Nguyệt Mị, bị ả ta nô dịch sai khiến, dần dần trở thành con rối. Trong đó thậm chí còn có cả một vị kim đan bát phẩm.
Nghĩ đến đó, Ôn Thắng Nam vội vàng đưa tay muốn chạm vào Diệp Thiên, gọi cậu tỉnh lại, nhưng không ngờ Diệp Thiên lại cười nhạt một tiếng.
“Chỉ dựa vào chút mị thuật của cô mà cũng dám múa rìu qua mắt thợ?”.
Diệp Thiên dứt lời, trong mắt cậu bùng lên ánh sáng.
“Vù!”.
Một luồng sức mạnh tinh thần mạnh mẽ tỏa ra từ thần phủ của cậu. Nguyệt Mị vốn đinh ninh mình sẽ thành công chợt biến sắc, ả ta cảm thấy thần phủ của mình bị một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ phá vỡ, sau đó chấn động mạnh.
“Phụt!”.
Vị trưởng lão truyền công trẻ tuổi nhất của Tiên Hồ Tông lập tức lùi lại liên tục năm bước, ngã ngồi xuống đất. Khóe mắt, lỗ mũi ả ta đều tràn máu, gương mặt xinh đẹp gần như biến dạng.
“Cậu lại phá được Thiên Mị Ngưng Âm của tôi?”.
Giọng nói mềm mại của Nguyệt Mị trở nên sắc bén chói tai. Bây giờ ả ta giống như một oán phụ chua ngoa, gào lên thảm thiết. Các đệ tử xinh đẹp của Tiên Hồ Tông ở sau lưng ả ta đều kinh hãi, không biết nên làm sao.
Diệp thiên nhìn Ôn Thắng Nam ở sau lưng mỉm cười diệu dàng nhìn cô. Sau đó, cậu bước thẳng tới đứng trước đám người Thiên Hồ Tông, ánh mắt ngạo nghễ
Bất kể Tiên Hồ Tông các người có làm mưa làm gió ở sao Ly thế nào, nhưng đó là quy tắc của các người.
Ngày hôm nay lối vào di tích nơi này thuộc về Hiên Viên Điện chúng tôi.
Giọng nói Diệp Thiên không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mỗi người. Bên cạnh đó, lúc này, trưởng lão truyền công Nguyệt Mị của Tiên Hồ Tông, một trong ngũ đại thượng tông, đã ngã trên đất, chảy máu thất khiếu, trong vô hình giọng nói của một người vô danh là cậu lại chứa uy tín và trọng lượng không thể nghi ngờ, khiến cho mọi người ở đây đều chấn động trong lòng.