Chương
Hân hạnh được chính thức làm quen.
Tôi là mai nhược lãnh hạng nhất bảng thiên kiêu dải ngân hà!
“Hạng nhất bảng thiên kiêu dải Ngân Hà?”.
Mai Nhược Lãnh đưa tay ra, giờ phút này Diệp Thiên cũng ngơ ngác, cảm thấy hơi bất ngờ.
Đương nhiên cậu từng nghe qua bảng xếp hạng thiên kiêu dải Ngân Hà. Cam La xuống Trái Đất khi xưa dường như cũng nằm trong bảng xếp hạng này, Thôi Cách mà cậu giết chết ở sao Tử Khúc sau đó hình như cũng xếp thứ mười bảng thiên kiêu dải Ngân Hà. Mặc dù Diệp Thiên không quan tâm đến bảng xếp hạng đó, nhưng cậu cũng phải thừa nhận người có thể lọt vào bảng xếp hạng đều là thiên kiêu tuyệt đỉnh hiếm có của dải Ngân Hà.
Nhưng cậu không ngờ, cô gái vừa quật cường kiên trì vừa có phần lạnh lùng này lại là người đứng đầu bảng xếp hạng.
Đó cũng là nguyên nhân khiến Diệp Thiên kinh ngạc.
Hạng nhất bảng thiên kiêu dải Ngân Hà, đó là sự tồn tại đặc biệt mà bất cứ môn phái nào trên dải Ngân Hà cũng sẽ tranh giành để có được, có thể được đào tạo bồi dưỡng như giọt máu kế tục hoặc người kế thừa một môn phái, thực lực đứng hàng đầu thế hệ trẻ tuổi trên dải Ngân Hà.
Một nhân vật như vậy lại luân lạc thành một nô lệ bình thường trong Tinh Ngân Chi Nhãn, mặc áo vải, bị người ta quát mắng sai bảo. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, e rằng khắp dải Ngân Hà cũng chẳng mấy ai tin.
“Kinh ngạc sao?”, Mai Nhược Lãnh nhìn vẻ mặt của Diệp Thiên, không cảm thấy bất ngờ, chỉ cười tự giễu.
“Nói thật trước khi đến đây, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ mình lại sa sút đến mức này, nghĩ lại đúng là có chút nực cười”.
Cô ta là người đứng đầu bảng xếp hạng thiên kiêu dải Ngân Hà, sau lưng còn có chỗ dựa là môn phái tu tiên hàng đầu dải Ngân Hà. Bất kể là thực lực cá nhân hay bối cảnh đằng sau đều to lớn đến mức đáng kinh ngạc. Cô ta cứ ngỡ cô ta có thể tung hoành khắp dải Ngân Hà, không gì có thể cản trở, nào ngờ lại rơi vào trong Tinh Ngân Chi Nhãn bí ẩn khó dò.
Nếu để cô ta lựa chọn một lần nữa, cô ta tuyệt đối không ngông cuồng tự đại, vì cơ duyên thượng cổ mà đến Tinh Ngân Chi Nhãn này.
Chỉ là những lời này cô ta không nói với Diệp Thiên.
Cô ta ngước mắt lên nhìn thanh niên ngạo khí ngút trời kia, phát hiện vẻ kinh ngạc trên mặt Diệp Thiên chỉ thoáng qua, sau đó cậu đưa tay lên bắt tay với cô ta.
“Tôi là Diệp Thiên!”.
Hai người vừa chạm tay đã buông. Mai Nhược Lãnh phát hiện Diệp Thiên không có phản ứng gì quá khác lạ về thân phận đứng đầu bảng thiên kiêu dải Ngân Hà của cô ta, giống như chỉ nghe thấy một cái tên rất bình thường.
“Diệp Thiên?”, cô ta khẽ nhẩm lại một lần, sau đó kỳ quái hỏi: “Cậu có thực lực kim đan tam phẩm, đủ để tiến vào hạng năm thậm chí là hạng ba bảng thiên kiêu dải Ngân Hà, sao trước kia không nghe tới tên cậu?”.
Mai Nhược Lãnh trước nay tính tình kiêu ngạo, lúc này cũng không khỏi hỏi thêm một câu.
Diệp Thiên nghe vậy mỉm cười nói: “Tôi xuất thân từ một hành tinh có nền văn minh tu tiên lạc hậu, cũng là gần đây mới chân chính tiếp xúc với giới tu tiên dải Ngân Hà”.