Chương
Giọng nói vừa dứt, một âm thanh xé gió vang lên. Mọi người quay đầu nhìn lại, bên cạnh Diệp Vân Long đã xuất hiện thêm một ông lão tiên phong đạo cốt, chắp tay đứng đó.
“Ông nội!”.
Tư Đồ Lạc Tuyết vui mừng lên tiếng, lúc này mọi người mới bừng tỉnh.
Đó là Tư Đồ Ngạo, ông cụ nhà Tư Đồ, bố của Tư Đồ Hùng.
Sau khi Tư Đồ Ngạo xuất hiện lại có ba tiếng xé gió vang lên, ba luồng sáng vắt ngang chân trời, khí tức hiên ngang, đều đạp chân hư không, đứng đối diện với bốn người ở phía xa.
“Diệp Sơn, Hoa Vinh Niên, Âu Dương Trường Không!”.
Không ít người trẻ tuổi hiểu nhiều biết rộng kinh ngạc kêu lên. Những người vừa xuất hiện này đều là trụ cột thế hệ trước của bốn gia tộc lớn.
Điều khiến mọi người ngạc nhiên là Diệp Sơn, Hoa Vinh Niên, hay Âu Dương Trường Không đều là cao thủ có thể đứng trên không trung.
Bốn gia tộc lớn ở thủ đô là bốn gia tộc nổi tiếng nhất Hoa Hạ, cường thịnh hơn trăm năm, chưa từng suy yếu. Người thừa kế của bốn gia tộc thường hay bộc lộ tài năng trong giới võ thuật Hoa Hạ, là khách quen của vị trí những người mạnh trong giới võ thuật Hoa Hạ.
Mọi người đều biết trong bốn gia tộc lớn ẩn giấu nhân tài, nhưng bọn họ không ngờ bốn gia tộc đã mạnh đến mức này, mỗi nhà đều có một người cảnh giới siêu phàm trấn giữ.
Như vậy tính ra, mỗi một nhà trong bốn gia tộc này đều có đủ thực lực san bằng các môn phái lớn trong giới võ thuật, chẳng trách có thể xưng hùng ở thủ đô, đứng vững trăm năm không đổ.
Cây gậy trong tay Diệp Sơn đã biến mất không thấy, lúc này Diệp Sơn không còn dáng vẻ của một ông lão tuổi xế chiều nữa, mà tinh thần phấn chấn, tư thế hào hùng, toàn thân tràn đầy sức mạnh, giống như người khổng lồ chống trời.
Các nhân vật thuộc thế hệ trước của ba gia tộc còn lại cũng có khí tức hùng hậu, trấn áp sóng dữ, đối chọi gay gắt với bốn người đối diện mà không rơi vào thế yếu.
“Bốn gia tộc lớn quả thật có chút thành tựu, chẳng trách năm xưa có thể hợp sức đuổi Chiến Thần Điện bọn ta ra khỏi Hoa Hạ!”.
Người đàn ông mang theo cây thương dài hờ hững lên tiếng, giọng nói có phần lạnh lùng.
“Chiến Thần Điện?”.
Trước kia, lúc Tư Đồ Ngạo nhắc tới, mọi người vẫn chưa có phản ứng gì, nhưng bây giờ lại biến sắc.
“Vậy ra những người này là người của Chiến Thần Điện sao?”.
Ánh mắt Hoa Lộng Ảnh dao động, nhìn bốn người ở phía trước, nhớ tới chuyện xưa đã phủ bụi nhiều năm của bốn gia tộc.
Năm mươi năm trước, các nước giàu có ở phương Tây đã liên kết với nhau xâm lược Hoa Hạ, tàu thuyền kiên cố, đạn pháo sắc bén, đánh cho Hoa Hạ gần như không thể ngóc đầu lên được.
Ngoài quân đội ra, cao thủ giới võ thuật phương Tây còn liên hợp thành lập một tổ chức tên là “Chiến Thần Điện”, chuyên môn đối phó với cao thủ võ thuật của Hoa Hạ.
Lúc đó, Chiến Thần Điện có thể gọi là mạnh nhất đương thời. Bàn về thực lực, cao thủ giới võ thuật Hoa Hạ không thua kém gì Chiến Thần Điện, nhưng Chiến Thần Điện xưa nay hoạt động theo nhóm, còn cao thủ ở Hoa Hạ đều đơn độc một mình, vì vậy đã bị Chiến Thần Điện lần lượt đánh bại từng người. Bọn họ đã giết chết không ít cao thủ của giới võ thuật Hoa Hạ năm xưa, khiến cho nhiều cao nhân tiền bối trong giới võ thuật chạy trốn khắp nơi, ở Hoa Hạ đánh đâu thắng đó.
Cuối cùng, tổ tiên của bốn gia tộc lớn ở thủ đô đã phản kháng, liên hợp với những nhân vật đỉnh cao của giới võ thuật Hoa Hạ lúc đó, hình thành liên quân, cùng nhau chống lại Chiến Thần Điện.