Chương
Âu Dương Đoạn Vân đanh mắt, sau đó quét chân tung ra một chưởng.
Nguồn nội lực bùng nổ. Một chưởng ấn dài cả mét vô cùng chân thực lao về phía Elkins.
Thập Toàn Thủ của nhà Âu Dương!
Elkins ngước mắt, nhìn chưởng ấn lao tới, không hề dao động và cũng tung đại một quyền đánh.
Một luồng sức mạnh tràn ra trong không gian. Thập Toàn Thủ mà Âu Dương Đoạn Vân dùng toàn lực đã bị quyền đánh của Elkins đâm xuyên qua và tan thành mây khói.
Vậy mà sức mạnh của quyền đánh vẫn chưa tan hết. Nó giống như một cơn gió điên cuồng ập tới khiến Âu Dương Đoạn Vân thất sắc, đành phải đan chéo hai tay chặn ngay trước mặt.
“Phụt!”
Âm thanh nặng nề vang lên, sau đó là tiếng xướng gãy. Cả hai cánh tay của Âu Dương Đoạn Văn đều bị gãy. Bản thân cậu ta thì bị sức mạnh khủng khiếp dội vào nội tạng và phụt ra máu tươi!
“Soạt!”
Mặc dù hai cánh tay đã bị gãy nhưng Âu Dương Đoạn Vân cuối cùng vẫn đón quyền đánh đó. Cậu ta lùi về sau, lúc này tiếng xé gió vang lên, Elkins giống như một tia điện xẹt lao tới ngay bên cạnh cậu ta và giáng một đấm xuống.
Hai mắt Âu Dương Đoạn Vân long sòng sọc. Cậu ta đã không thể nào đỡ được cú đấm này nữa.
“Soạt!”
Elkins sắp ra đòn sát phạt với Âu Dương Đoạn Vân thì hắn bỗng cảm thấy gió mạnh xung quanh nổi lên. Ngay lập tức, luồng sức mạnh này bao trùm toàn thân hắn.
“Hừ!”
Hắn khẽ hừ một tiếng, không hề ra tay với Âu Dương Đoạn Vân nữa mà đạp mạnh chân xuống, bật lại phía sau tránh bốn đòn công kích vừa lao tới.
Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Tư Đồ Lạc Tuyết và Lý Thanh Du đứng chắn ngay trước mặt Âu Dương Đoạn Vân. Đối diện họ là Elkins. Vừa rồi chính bốn người họ đã ra tay với hắn.
Âu Dương Chấn Đức thấy con trai mình suýt nữa bị mất mạng thì thét lên, định bay tới trước Elkins thì có một cơn gió mạnh quét qua, đánh sụp phần đất trước mặt và chặn đường ông ta.
“Thế hệ sau so đấu lại cần người lớn can thiệp vào sao? Bốn gia tộc có phải là quá tầm thường không?”
Âu Dương Chấn Đức vội quay đầu lại. Kẻ ra tay chính là người đàn ông cầm súng trường. Người này phất tay, thêm một luồng sức mạnh cuộn tới dội vào Âu Dương Chấn Đức.
Âu Dương Chấn Đức thất sắc. Mặc dù ông ta đã đạt tới siêu phàm bán bộ nhưng đối diện với siêu phàm thì cũng chỉ giống như con sâu cái kiến, sao có thể ngăn chặn được chứ?
“Hừ!”
Đúng lúc này, ông cụ Âu Dương Trường Không của nhà Âu Dương phất tay, thêm một luồng khí mạnh phóng ra. Hai đường sức mạnh một đen một đỏ lao vào nhau khiến sóng biển cuộn trào, trời đất như đảo lộn.
“Xem ra mấy người các ông cũng không nhịn được muốn ra tay rồi. Vậy thì cùng chơi nào!”
Người đàn ông đeo găng tay vàng tung chưởng đấm về một phía tạo thành một vòng nội lực. Hai tay người này hợp nhất tạo hình như một chiếc búa đập thẳng về phía Diệp Sơn.
“Chiến Thần Điện quả nhiên vẫn bỉ ổi, đê hèn như trước đây!”