Chương
Vậy mà Diệp Thiên lại chỉ cần nháy mắt đã khiến hai người chết ngoeo. Ông ta toát mồ hôi đầu. Nếu như vừa rồi Diệp Thiên lao về phía ông ta thì kết cục của ông ta có khi nào sẽ giống như Gullit và Mitsu Masao không?
“Những người khác đều đã giải quyết cả rồi, ông cũng xuống dưới đó cùng họ đi”
Diệp Thiên liếc nhìn Alis khiến vị đại cao thủ có sức chiến đầu cấp thế giới này cũng phải lùi lại nửa bước và tỏ ra sợ hãi.
Ông ta thầm chửi rủa, nếu mà biết trước phải đối diện với một quái vật yêu nghiệt như Diệp Thiên thì chắc chắn ông ta thà đắc tội với viện trọng tài cũng sẽ không đồng ý lời mời của bọn họ.
“Diệp đế vương!”
Alis đã không còn ý nghĩ chiến đấu nữa. Ông ta đột nhiên lùi lại hàng chục mét giữ khoảng cách với Diệp Thiên.
Rồi ông ta chắp tay, để lộ ra nụ cười trên mặt.
“Tôi và Mistu Misao cũng chỉ là từng qua lại với Gullit nên nhận lời mời do tình cảm mới tới vùng phía Nam này áp trận!”
“Giữa chúng ta không thù không hận, Gullit và Mitsu Masao đã bị cậu giết chết. Hay là chuyện hôm nay coi như xong?”
“Tôi xin hứa từ nay sẽ rút lui, sau này sẽ không bước nửa bước vào Hoa Hạ nữa, chỉ xin Diệp đế vương thương tình. Thế nào?”
Thấy Alis chắp tay với Diệp Thiên và khẽ cười thì những người còn lại đều tỏ ra ngạc nhiên.
Diệp Tinh thấy kinh hoàng. Đó là một kẻ mạnh có sức chiến đấu xếp hạng thế giới đó!
Vậy mà đối diện với Diệp Thiên lại phải tỏ ra run sợ như vậy. Thậm chí còn chủ động đầu hàng cầu xin Diệp Thiên thì thật không biết khả năng trấn nhiếp của Diệp Thiên tới mức nào?
Ánh mắt Thu Nhược Hi sáng rực. Trái tim như muốn rớt ra khỏi lồng ngực, đôi mắt tràn đầy sự ngưỡng một.
Lần đầu tiên cô ấy phát hiện mình đã si mê một người. Cô ấy chưa bao giờ nghĩ rằng trên đời này lại có người đàn ông nào mạnh như thế.
Cô thầm tự nhủ, trận chiến này kết thúc thì dù có mất mặt thế nào cô ấy cũng sẽ bám lấy Diệp Thiên, tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này.
Lý Thanh Du khẽ lắc đầu cảm thán. Truyền kỳ về Diệp Thiên vẫn chưa kết thúc mà còn tiếp tục, hơn nữa lại càng chói sáng hơn.
Diệp Sơn, Tư Đồ Ngạo, Âu Dương Trường Không – những cao thủ của thế hệ trước thì đều thở phào.
Lúc này Alis đã chủ động cầu xin Diệp Thiên chứng tỏ đám mây đen bao trùm bốn nhà đã không còn. Diệp Thiên, không còn nghi ngờ gì nữa, đã trở thành người cứu thế của cả bốn gia tộc.
Chỉ cần Diệp Thiên lên tiếng thì Alis sẽ lập tức rút lui. Trận chiến lần này sẽ chính thức hạ màn.
“Cầu xin tôi sao? Ông xứng à?”
Tất cả mọi người tưởng rằng Diệp Thiên sẽ kết thúc thì bỗng cậu lên tiếng.
Alis đơ người, nghe Diệp Thiên thản nhiên lên tiếng: “Lúc trước tôi đã cho ông lựa chọn, hỏi ông có muốn chết hay không và ông đã đưa ra lựa chọn rồi!”
“Diệp Lăng Thiên tôi đã nói lời là giữ lời. Tôi nói là giết ông thì chắc chắn sẽ giết chết ông!”
“Đưa mạng ra đây!”
Vừa dứt lời, Diệp Thiên liền biến mất.