Cao Thủ Tu Chân

chương 1010

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Nhưng do phía trước núi quá huyên náo mà có ba chiếc xe Jeep gắn biển thông dụng đã đi thẳng ra sau núi.

Danh thắng núi Võ Đang có đỉnh, hang, khe, động, đầm, suối, ao, giếng. Mấy chiếc xe quân dụng này lại lao thẳng tới vị trí của đỉnh núi kia.

Người đời chỉ biết Thái Hòa Cung và Kim Điện của núi Võ Đang mà không biết tại vị trí trung tâm của đỉnh kia còn có một tiểu cung nhỏ gọi là Võ Cung.

Ở đây mới chính là mật địa được tôn sùng nhất của các đệ tử Võ Đang.

Chiếc xe Jeep chạy tới lưng chừng núi thì phía trước không còn đường nữa. Mấy chiếc xe dừng lại, một ông cụ mặc đồ quân nhân từ trên xe bước xuống. Đó chính là Giang Hải Thiên.

Giang Hải Thiên dẫn theo vài người cảnh vệ men theo con đường nhỏ trong rừng đi tới đỉnh núi cao nhất.

Đi tới gần đỉnh núi, phía trước chỉ có vách đá, không còn đường đi nào nữa thì mấy cảnh vệ tỏ ra dũng cảm, định đu theo vách đá nhưng Giang Hải Thiên chỉ xua tay, lấy từ trong người ra một lệnh bài hình thái cực hét lớn.

“Giang Hải Thiên nhà họ Giang ở thủ đô, mang theo lệnh bài Thái Cực, tới bái kiến chưởng môn Võ Đang, mong được gặp mặt!”

Mặc dù ông ta đã hơn bảy mươi nhưng giọng nói vẫn rất đanh thép. Âm thanh vang vọng giữa các đỉnh núi mãi không dứt .

Giữa các đỉnh núi chỉ có sự im lặng, không có gì thay đổi khiến đám cảnh vệ nhìn nhau và cảm thấy nghi ngờ.

Đúng lúc này, gió bỗng nổi lên.

“Vụt!”

Một luồng gió thổi tới phát ra tiếng kêu vun vút giữa các khe núi khiến cho mây mù xung quanh xao động và không ngừng bay lên.

Đám đông ngây người chứng kiến cảnh tượng. Sau đó họ trở nên kinh hãi với đôi mắt mở to.

Chỉ thấy giữa những đám mây đang chuyển động tạo ra một hình thù thần kỳ, sau đó mây cuộn lên tạo thành một hình thái cực khổng lồ và khẽ chuyển động.

“Đây là…”

Mấy cảnh vệ đứng ngây như phỗng. Bọn họ là cảnh vệ được Giang Hải Thiên đặc biệt cử tới và có thân thủ không hề tầm thường. Nhưng dù kiến thức rộng thì bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng huyền diệu như thế này bao giờ.

Giang Hải Thiên cầm lệnh bài Thái Cực trong tay, đứng im nhìn hình thái cực ở trung tâm.

Một điểm đen phóng to dần tạo thành một bóng hình mặc đạo bào bay tới.

Người đàn ông to cao đang lơ lửng kia nhìn không rõ tuổi tác. Người này giống như bay xuyên không ở khoảng cách hàng trăm mét và trong chớp mắt đã bước tới trước mặt họ.

Đám cảnh vệ càng đơ người hơn, không kịp phản ứng. Thể loại đến bằng gió và đi bằng gió như thế này thì chẳng phải là thần tiên hay sao?

Người đàn ông to lớn bước đi vững vàng, chân chạm đất nhưng không hề phát ra tiếng động. Người này tới trước mặt Giang Hải Thiên chỉ xoay tay đã khiến lệnh bài Thái Cực bay trong không trung và đáp xuống tay mình.

“Lệnh bài Thái Cực!”

Người ngày khẽ nói. Giọng nói chứa đựng sự từng trải và thấm đẫm sự hồi tưởng.

“Đúng là lệnh bài Thái Cực rồi!”

Người này khẽ sờ lên hình vẽ thái cực tinh tế với ánh mắt không ngừng chuyển động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio