Chương
Lí Tinh Tinh nghe vậy gương mặt lập tức ửng hồng, vội vàng vỗ Tiết Tử Kỳ một cái.
“Cậu nói bậy gì đó, đây là bạn học của tớ, cái gì mà lang quân như ý?”
Cô ta nói xong, thì có phần ngượng ngùng nhìn Diệp Thiên nhưng lại phát hiện Diệp Thiên vẫn bình chân như vại, không hề quan tâm khiến cô ta buồn thương trong lòng.
“Được, được, là bạn học!”
Tiết Tử Kỳ mỉm cười chỉnh lại lời, nhưng đôi mắt lại không hề rời khỏi Diệp Thiên.
Cô ta là tân hoa khôi giao tiếp năm nhất của đại học điện ảnh và truyền hình, ra vào đều là nhà giàu quyền thế, trong mắt đương nhiên cũng chỉ có tiền tài và quyền thế.
Từ đầu vẫn luôn đánh giá Diệp Thiên, quần áo Diệp Thiên ăn mặc, từ đầu đến chân cộng lại cũng không bằng một cái vòng trên tay cô ta, lúc này trong sảnh tiệc, những người ngồi đây đều giàu sang phú quý, mà Diệp Thiên lại mặc trên người thương hiệu đường phố, vô cùng giản dị, chẳng hề ăn nhập.
Mặc dù trên mặt cô ta tươi cười, nhưng trong lòng lại âm thầm lắc đầu.
“Tinh Tinh, bạn học này quả thực lạc lõng đấy!”
Lí Tinh Tinh đã từng nhắc với cô ta, nói có một người bạn lợi hại như thế nào, đến mức không gì không thể, vô cùng thần kỳ.
Tuy rằng cô ta chưa từng phản bác Lí Tinh Tinh, nhưng vẫn luôn nghi ngờ chuyện này, hôm nay vừa thấy Diệp Thiên người thật, cô ta lại càng thất vọng hơn.
Nhất là trong sảnh chính bữa tiệc, người có thân phận càng cao quý hiển hách, chỗ ngồi lại càng ở phía trước, mà Diệp Thiên lại ngồi ở ghế cuối, ngay cả người đi cùng cũng không có, càng khiến cô ta khinh thường hơn.
Diệp Thiên không hề nhìn cô ta, cô ta cũng không có hứng thú giao lưu với cô ta, định ngồi một lúc rồi đứng lên.
Ngay lúc đó, một cậu thanh niên mặc quần áo Versace đi đến, vẻ mặt tươi cười.
“Tinh Tinh, Tiểu Kỳ, các em ở đây à!”
“Ông chủ của điện ảnh và truyền hình Phương Thắng cũng đang ở đây, đúng lúc nhân cơ hội này, anh giới thiệu các em một chút. Đi thôi Tinh Tinh, em vừa bước vào giới này, vẫn chưa quen, anh đưa em qua!”
Anh ta vừa nói vừa chuẩn bị đến kéo Lí Tinh Tinh.
Đối mặt với bàn tay của anh ta, Lí Tinh Tinh theo bản năng rúc vào bên cạnh Diệp Thiên trốn tránh.
Cô ta mỉm cười, khẽ nói với thanh niên kia: “Cậu Lưu, xin lỗi, tôi gặp được bạn rồi, ông chủ của Phương Thắng kia thì lần sau lại giúp tôi giới thiệu đi, tôi ở chỗ này là được rồi!”
Cô ta từ chối thẳng thừng như vậy khiến ánh mắt thanh niên chợt ngừng lại, anh ta nhìn Diệp Thiên ở bên cạnh Lí Tinh Tinh, ánh mắt lại càng lạnh lùng hơn.
Nhìn thấy vẻ mặt thanh niên đó không đúng, Tiết Tử Kỳ ở bên cạnh vội hòa giải, nói.
“Tinh Tinh, hôm nay ở đây có rất nhiều nhân vật nổi tiếng, cũng không hiếm chủ tịch, giám đốc công ty giải trí lớn, quen biết bọn họ cũng sẽ có lợi cho việc gia nhập giới giải trí sau này của cậu, ai trong bọn họ cũng có khả năng trở thành người hỗ trợ sau này đấy!”
“Cậu Lưu bây giờ đưa cậu đi qua, để mọi người biết cậu, sau này cho dù cậu vào công ty này thì đều có lợi cả, đừng lãng phí tâm ý này của cậu Lưu!”
Thanh niên nghe thấy vậy, cũng trầm giọng nói: “Tinh Tinh, ở trong giới này phải biết nắm bắt cơ hội, đừng bởi vì một vài chuyện không quan trọng hoặc là bạn bè không quyền không thế mà lãng phí cơ hội kết thân với những người quyền quý cấp cao!”
Nói rồi, anh ta huơ tay với Diệp Thiên, giọng điệu rất tùy tiện.
“Anh tránh ra, tôi muốn đưa Tinh Tinh đi!”
Thanh niên đang chuẩn bị vượt qua Diệp Thiên từ phía trước, thì ngay lúc đó, Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng.