Chương 188: Thiếu phu nhân nhà họ Kim Nhìn thấy cô gái dựa vào lòng mình, Tần Lâm
cũng hơi động lòng. Chúc Linh Linh và anh là thanh mai trúc mã, nếu
không có chuyện ngoài ý muốn thì giờ có lẽ họ đã có
con với nhau rồi. Từ nhỏ đến lớn, cô gái trước mặt vẫn không hề
thay đổi, cô trong sáng, lương thiện và luôn đối xử với
anh rất tốt. Ngay lúc mạch suy nghĩ của Tần Lâm quay về
mười năm trước, đột nhiên có một giọng nói phát ra
từ bên ngoài. “Chúc Linh Linh! Con nhanh chóng ra đây ngay!” Tiếng của Vương Vân? Tần Lâm nhíu mày, tại sao người phụ nữ điên này
lại tìm được nhà anh? Nghe thấy giọng nói của Vương Vân, Chúc Linh
Linh đột nhiên trở nên quýnh quáng, cô kéo cánh tay
Tần Lâm, sau đó môi cô chạm vào môi anh. Một mùi hương ngọt ngào đi vào khoang mũi,
khiến người ta cảm thấy dễ chịu. Vài giây sau, cửa được mở ra, Vương Vân lập tức
biến sắc. “Họ Tần kia! Cậu đang làm cái quái gì vậy hả!” Vừa dứt lời, Vương Vân tiến đến đẩy Tần Lâm ra
rồi kéo Chúc Linh Linh lại, bà vô cùng tức giận. “Cậu điên rồi à! Nhân lúc Linh Linh nhà tôi uống
say lại làm ra cái trò này! Cậu có còn là người không!”
Chúc Linh Linh vội nói: “Mẹ, mẹ đang nói cái gì
vậy, anh Tiểu Lâm chả làm gì con cả, hơn nữa con cũng không có say!” Nhìn biểu hiện của Chúc Linh Linh liền có thể thấy
được cô chỉ uống rượu, nhưng không hề say, cô vẫn
rất tỉnh táo. Vương Vân tức đến nghiến răng nghiến lợi: “Chưa
làm gì sao? Hai người đều hôn cả rồi, nếu như mẹ
không đến thì con dám chắc là cậu ta sẽ không làm
gì con hay không? Có quỷ mới tin! Chúc Linh Linh,
con chú ý thân phận của mình đi, con sắp là thiếu
phu nhân của nhà họ Kim rồi đó, đừng có muốn làm
gì thì làm!” Hai mắt Chúc Linh Linh đỏ hoe, trong lòng vô
cùng ấm ức. “Thiếu phu nhân nhà họ Kim... Chỉ là do mọi người
tự nhận thôi! Con chưa từng đồng ý chuyện này!” Vương Vân hừ lạnh một tiếng: “Con đồng ý? Cần con đồng ý sao? Đó là hôn ước giữa hai gia đình, giấy
trắng mực đen, bà mối làm chứng, con nói không
cưới là không cưới sao? Con có còn coi quy tắc ra gì
nữa không!” Chúc Linh Linh lộ vẻ mặt tự ti, nói. “Quy tắc? Mẹ còn dám nhắc đến quy tắc sao,
cuộc hôn nhân đó ban đầu là với ai chứ? Rõ ràng là
hôn ước giữa nhà họ Chúc và nhà họ Tần, nhưng
chính mọi người tự thay đổi đó thôi!" Vương Vân hừ lạnh một tiếng: “Nhà họ Tần? Lúc
đó làm gì còn nhà họ Tần nào? Còn Tần Lâm này
mười năm không về, sống chất cũng không biết,
chẳng lẽ cứ để con chờ mãi sao? Thay đổi hôn ước là
vì muốn tốt cho con cả thôi”. “Cho dù bây giờ thằng nhóc họ Tần này có quay
trở lại, đem so với thiếu gia nhà họ Kim thì mẹ cũng
sẽ để cho con gả vào nhà họ Kim!”
“Con đừng quên rằng mạng sống này của mẹ con
là do thiếu gia nhà họ Kim cứu được, con cũng không
muốn đề cho người khác nói gia đình mình là đồ vong
ân phụ nghĩa chứt” Mấy lời Vương Vân nói vô cùng khách khí, vừa
Cương vừa nhu. Nói xong, Vương Vân thở dài, ra vẻ mặt khuyên
bảo hết nước hết cái. “Linh Linh, mẹ vì muốn tốt cho con mà thôi!
Chúng ta đã đắc tội với nhà họ Tề, nếu không tìm
được chỗ dựa vững chắc thì sớm muộn gì gia đình
chúng ta cũng sẽ không sống được”. "Ôi chao, ông chủ của tập đoàn Hiên Viên đó đến
bây giờ cũng chẳng có tin tức gì, con đừng cố chấp
như vậy nữa”. “Vì nhà họ Chúc, bây gið con có hai lựa chọn, một
là hẹn hò với thiếu gia nhà họ Kim, hai là với chủ tịch
đứng phía sau của tập đoàn Hiên Viên”. “Mẹ cũng không ép con, một trong hai, con chọn
đi". -----------------------